truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em
Nguồn: Cung Quảng Hằng Thể loại: Thanh xuân vườn trường, sủng, HE Số chương: 120 Nhân vật: Hạ Chi Tuyển, Cố Tư Ức Edit & Beta: Ngân Nhi ****** Đây là truyện mượn đọc sẽ xoá nếu edit yêu cầu!
Trường Cao Trung Nâng cao, một ngôi trường uy tín hàng đầu với các cơ sở hiện đại, nơi có gần 100% học sinh vào được đại học hoặc tìm được việc làm. Các học sinh ở đây được tự do để bất kỳ kiểu tóc nào và mang theo bất cứ đồ dùng cá nhân nào mà họ muốn.
2.6. Tháng năm có anh ký ức thành hoa. Nếu bạn là fan của những bộ truyện có nội dung nhẹ nhàng, dễ thương với lối dùng từ dễ hiểu thì Thời gian có anh ký ức thành hoa chính là sự lựa chọn hoàn hảo dành cho bạn. Nội dung truyện Tháng năm có anh ký ức thành hoa
Cuốn sách có tên Năm tháng ngọt ngào cùng với người đàn ông trẻ tuổi hơn mình. Trong truyện, Lee Soo Jin kể lại, năm xưa, cô gặp anh chàng kém 4 tuổi Cha Seung Won một cách tình cờ. Để theo đuổi Soo Jin, Cha Seung Won đã cố tình khai gian tuổi.
Truyện Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em - Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em trên di động. Vui đọc truyện Nguồn: Cung Quảng Hằng Thể loại: Thanh xuân vườn trường, sủng, HE Số chương: Xuyên không, cung đình hầu tước, cung đấu Lời giới thiệu của editor Lina: Truyện ngọt
lirik lagu mega mustika bukan yang pertama. Tác giả Vô Ảnh Hữu Tung Số lượng chương 120 Editor Ngân Nhi Reviewer Hạ Vy Bạn đã bao nhiêu tuổi rồi? Vẫn còn trong độ tuổi mộng mơ hay đã vượt xa khỏi nó lâu rồi? Và nếu hiện tại bạn đã bước qua một giai đoạn khác trong cuộc đời, thì tuổi trẻ của bạn đã từng như thế nào? Bạn từng có mối tình thời tươi trẻ ấy chứ? Bạn có hoài niệm về năm tháng ấy không? "Năm tháng ngọt ngào của anh và em" sẽ làm sống dậy những hồi ức tươi sáng trong bạn. Một mối tình từ trẻ con đến trưởng thành, từ thanh xuân vườn trường đến khai hoa nở nhị bằng một cái kết viên mãn. Thời thanh xuân ấy, tươi đẹp và rực rỡ biết bao nhiêu, không chỉ chìm trong tình yêu ngọt ngào, mà còn sống với những tình bạn không chút mưu tính. Hãy mua một vé quay về thanh xuân cùng mình nào! * * * Lần đầu tiên thử review một bộ truyện thấy có chút hồi hộp. Vì không biết liệu mình có truyền tải hết được cái sự hay của bộ truyện hay không, và rằng liệu mình có bỏ sót những chi tiết đắt giá, hay dụng ý của tác giả không? Nhưng mình hứa sẽ cố gắng hết sức để mọi người cảm nhận được rõ nhất về câu chuyện này. Mình – một con mọt lọt hố những câu chuyện ngôn tình Trung, dĩ nhiên không bao giờ ngừng việc tìm kiếm những bộ truyện hay để âm thầm nghiền ngẫm. Lần này tự dưng muốn sống lại cảm giác những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường, muốn tìm lại cảm giác yêu đương lén lén lút lút những ngày thanh xuân tươi đẹp ấy. Dù rằng mình đã vượt xa cái ngưỡng thời gian mơ mơ mộng mộng đó rồi. Và đây một bộ truyện thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng và lãng mạn cũng vô cùng rực rỡ mang tên "Năm tháng ngọt ngào của anh và em" của tác giả Vô Ảnh Hữu Tung sẽ khiến bạn quay về những ngày tháng đầy hoài niệm đó. Tác phẩm dài hơn một trăm chương, những chương cuối sẽ nói về những nhân vật phụ. Dù dài nhưng không hề gây ra cảm giác chán, ngược lại còn vô cùng cuốn hút. Đây là câu chuyện của hai con người sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm nhưng lại ở hai thái cực đối lập nhau. Có lẽ do một người sinh vào lúc sáng sớm hấp thụ hết tinh hoa đất trời, còn một người sinh lúc ban trưa. Một cậu chàng nổi tiếng là học thần 1 của trường, lạnh lùng, kiêu ngạo, khiến nữ sinh mê đắm dù không ai dám tiếp cận cậu chàng quá gần. Chưa hết, chàng trai Hạ Chi Tuyển này còn đích thực là con nhà người ta trong truyền thuyết với mọi mặt tốt Thành tích vô cùng tốt, tính cách tốt cộng thêm tố chất tốt, lại chưa kể đến gia thế của cậu. Ôi cảm giác như những gì tốt đẹp nhất ông trời đều ưu ái cho cậu, thật quá bất công với những người không đẹp mà cũng không giỏi như mình hu hu... Còn người ở đầu kia thái cực là môt cô nàng có cái tên Cố Tư Ức. Nói sao về cô nàng này nhỉ.. Ừm nàng là một cô gái với vẻ ngoài tươi tắn, xinh xắn, vô cùng sôi nổi và luôn được bạn bè yêu quý. Tuy vậy, đối với trường hợp của cô gái này, mình lại cảm thấy ông trời hoàn toàn công bằng, bởi vì trái ngược với tính cách và ngoại hình, việc học tập của cô nàng được xem là "học tra". 2 Giới thiệu hai nhân vật chính đã xong, chúng ta đi vào nội dung truyện nào. Nửa trước truyện là quá trình nỗ lực học tập, những khó khăn vấp phải và sự chăm chỉ hướng tới tương lai của học sinh trung học. Nửa sau nói về sự nhiệt huyết thanh xuân, sự tương trợ nhau và gầy dựng tương lai, sự nghiệp. Đắt giá nhất chính là những bước chuyển đánh dấu sự trưởng thành cả về vẻ ngoài lẫn nội tâm của các nhân vật qua từng giai đoạn. Trước hết sẽ nói đến lý do vì sao Cố Tư Ức xuất hiện trong cuộc đời của Hạ Chi Tuyển. Thật ra bố mẹ hai bên gia đình là bạn bè, có mối giao hảo khá tốt. Vậy nên ba mẹ Cố đã gửi gắm con gái mình cho gia đình Hạ chăm nom, với mong muốn con mình học được cái tốt của con trai nhà người ta. Vậy đó, Cố Tư Ức chuyển đến học chung một trường, cũng chung một lớp với Hạ Chi Tuyển. Từ đây Hạ Chi Tuyển với danh nghĩa anh trai phải một tay ôm sách vở, một tay xách nách đứa em nhỏ, dù nhỏ em này bằng tuổi với mình. Hai nhân vật chính lỡ va vào nhau trong tình thế như vậy, để rồi ngày tháng sau đó có biết bao câu chuyện vui có, buồn có, dở khóc dở cười cũng có, êm đềm có, mà sóng gió cũng không ít. Mình khá thích tính cách hai nhân vật chính. Nam chính tuy còn nhỏ tuổi nhưng luôn biết chắc những thứ mình muốn làm, không phải kiểu "ăn chưa no, lo chưa tới", có lẽ một phần vì những góc tối nơi tâm hồn cậu. Cậu luôn để tâm cô gái của mình dù là chi tiết nhỏ nhất và luôn dùng hết năng lực của mình bảo vệ sự bình yên của cô. Về nhân vật nữ chính mà tác giả khắc họa, không phải vì vẻ ngoài thu hút mà là vì tính cách mạnh mẽ, thẳng thắn của cô nàng, không sợ hãi ai, càng không thấy chuyện bất bình mà bỏ qua làm mình ấn tượng. Mặc dù chính tính cách không bao giờ chịu thua của cô dẫn đến nhiều tình huống tự mình làm khó mình. "Tình cảm của bọn em rất đúng mực, không có bất cứ hành động đi quá giới hạn nào, bố mẹ em và bố mẹ Cố Tư Ức cũng có quen biết. Em đối với Cố Tư Ức không phải là đùa giỡn cho vui, em thật sự nghiêm túc đưa em ấy vào kế hoạch cuộc đời của mình rồi. Còn về chuyện cô nói, rằng tương lai còn chưa xác định, nhưng đó là người khác chứ không phải em, em biết rất rõ con đường tương lai của mình phải đi như thế nào." Trích một đoạn ngắn trong truyện cho thấy sự điềm tĩnh và chính chắn của nam chính ở chương 98 Hay có một đoạn mình thấy khá tâm đắc. Câu nói của Hạ Chi Tuyển dường như thay lời muốn nói cho rất nhiều thế hệ trẻ. Không phải ba mẹ luôn đúng, cũng không hẳn con cái toàn sai. Người lớn đôi khi nên dừng lại một chút để hiểu con trẻ hơn chứ đừng độc đoán áp chế con. Đó là đoạn "Người lớn thường luôn nhìn vào những trải nghiệm mà họ đã đi qua trong cuộc đời, đem ý muốn của bản thân áp đặt vào thế hệ sau, nói rằng bố mẹ làm vậy là muốn tốt cho con thôi, sao con lại không hiểu chuyện, không biết cảm ơn bố mẹ. Nhưng họ không nghĩ rằng, mỗi một thời đại sẽ có những cơ hội và lựa chọn khác nhau, mỗi người cũng có những phẩm chất riêng của mình, cho nên những kinh nghiệm của thế hệ trước đều không nói lên được điều gì, đôi khi nó còn trở thành một thứ trói buộc tương lai của con cái." Trích chương 72 của truyện, lúc này Hạ Chi Tuyển đang khuyên nhủ ba của một người bạn thân nên hiểu cho ước mơ của cậu ấy. Quay lại với bộ truyện, Vô Ảnh Hữu Tung đã vẽ nên cuộc sống học đường vô cùng chân thực, những khát khao, những lo lắng, cũng như những lúc bướng bỉnh muốn được xem như người trưởng thành. Thật tâm, mình có chút hối hận vì những năm tháng ấy, mình đã không sống hết mình như các nhân vật. Nói về tình yêu của cặp đôi Hạ Cố, mình có thể cảm nhận được sự ngọt ngào, lãng mạn cũng có đôi chút trẻ con trong đó thông qua những câu chữ của tác giả. Không biết các bạn có thấy giống mình không, nhưng có lẽ tình cảm đẹp đẽ và ngây ngô nhất chính là tình cảm của tuổi học trò. Đương nhiên chuyện tình nào cũng có những khó khăn, người lớn có thách thức của người lớn, tình cảm trẻ con cũng có những rắc rối riêng. Có những chuyện có thể nhẹ nhàng giải quyết, nhưng cũng có khi bị buộc đưa ra những lựa chọn hoàn toàn trái ngược với mong muốn và khát vọng của mình. Các bạn cũng sẽ thấy được sự quyết tâm thể hiện mình, chứng minh cho hết thảy mọi người biết rằng tình yêu học đường không phải bao giờ cũng là bồng bột nhất thời, không phải là lý do làm việc học bị sa sút, càng không thể không đi đến cái kết đẹp. Cũng như hai nhân vật chính, luôn cùng nhau nỗ lực để hướng đến một tương lai lâu dài. Chẳng những việc học của cậu Hạ không bị ảnh hưởng, mà còn kéo được thành tích cho cô nàng Cố. Ở đây, sự chững chạc và suy nghĩ sâu xa của anh chàng Hạ Chi Tuyển đã thể hiện rõ, càng khẳng định được cậu đã lên kế hoạch cuộc đời mình cùng cô gái mà cậu yêu thương. Bộ truyện này không chỉ dừng lại ở bối cảnh trường trung học, mà còn kéo dài đến những năm sau đó. Ngoài câu chuyện tình đẹp như tiểu thuyết, à mà đúng là tiểu thuyết thật của Hạ Chi Tuyển và Cố Tư Ức, bạn sẽ còn nhìn thấy cuộc sống thời học sinh, thời sinh viên, những tình bạn đẹp, những tình yêu ngọt ngào cùng khát vọng tuổi trẻ. Có những mối tình đi đến kết quả, cũng có những cuộc tình mang nhiều tiếc nuối, càng không thiếu những rung động đầy hoài niệm. Trong suốt quá trình, tác giả đã thành công vẽ nên một câu chuyện tình đẹp từ ngây ngô đến chính chắn, từ trẻ con đến trưởng thành, từ những cô cậu nhỏ còn được bảo bọc trong vòng tay ba mẹ, đến những thanh niên nhiệt huyết có thể tự làm chủ cuộc đời mình. "... đi nước ngoài cũng như vậy thôi. "Cố Tư Ức mỉm cười nhìn anh," Cho dù bọn mình phải tạm thời chia xa, nhưng em vẫn luôn ở bên anh mà. Kể cả bọn mình không thể gặp nhau, thì em vẫn luôn ở đây, giống như trong con đường tối tăm bọn mình vừa đi qua ấy. " Hạ Chi Tuyển"... " Ánh mắt Cố Tư Ức sáng rực như ánh sao, rạng rỡ nhìn anh cười" Em muốn được đồng hành cùng anh trên mọi con đường, dù là con đường tình yêu hay con đường theo đuổi ước mơ. Không cần biết con đường đó trải đầy nắng vàng hay toàn là bùn đất, em vẫn sẽ ở bên cạnh anh, không đi đâu hết. " Trích đoạn ngắn ở chương 98 để thấy được sự trưởng thành trong tình yêu của nữ chính. Lúc này cô vừa giúp nam chính vượt qua nỗi sợ của bản thân, cũng như khuyên nhủ anh về việc phát triển tương lai của mình Có những người đi một vòng rồi lại quay về với nhau, có những người ngỡ xem nhau là tất cả, cuối cùng vẫn là lạc mất nhau, cũng có những cô gái chàng trai đơn phương trong tình yêu, nhưng vẫn buông bỏ được, thật tâm chúc phúc cho người mình từng thương. Ngoài nói đến những bạn trẻ, tác giả còn cho ta nhìn rõ được tâm tình cũng như cách nuôi dạy con của các bậc phụ huynh là rất khác nhau. Có người luôn áp chế con cái, dọn sẵn đường đi nước bước, nhưng cũng có những cha mẹ để con cái được sống với chính bản thân mình, không ép buộc, không gây áp lực. Ở đây mình thấy điển hình chính là sự đối lập giữa ba mẹ Hạ và ba mẹ Cố. Mình thật sự chìm đắm trong bộ truyện này từ đầu đến cuối vì mình tìm thấy chính mình đâu đó. Mình cũng có mối tình với chàng trai năm mười bảy, cũng đồng hành cùng nhau đi qua những năm tháng thanh xuân rực rỡ và vẫn đang cùng nhau gầy dựng tương lai mai sau. Nhưng thật tâm mình vô cùng ngưỡng mộ cô gái mang tên Cố Tư Ức vì tính cách nhiệt thành của cô, đặc biệt là cô ấy có được ba mẹ tuyệt vời luôn thấu hiểu tâm tư con cái. Như mình ngày xưa yêu đương toàn phải giấu giấu diếm diếm phụ huynh thôi. Và một điều nữa mình không thể không nói đến, chính là vai trò của bạn editor 3 Ngân Nhi. Bộ truyện đến được tay người đọc như mình, bạn Ngân Nhi đóng vai trò rất quan trọng. Vì nếu chỉ đúng nghĩa là dịch truyện từ bản dịch thô, sao cho nó đúng nghĩa thì sẽ có sự gượng gạo và làm người đọc không thoải mái. Chính vì thế, bạn ấy phải vừa đảm bảo ngữ nghĩa tiếng Trung, lại vừa phải quan tâm đến độ thuần Việt thì bản dịch mới mượt mà và được hài hòa tự nhiên. Sau đó, còn phải trau chuốt lại cả về mặt nội dung lẫn hình thức để hoàn thiện hơn từ ngữ và văn phong của mình. Mà ở đây, mình cảm thấy Ngân Nhi đã làm khá tốt công tác này và mình nghĩ bạn ấy đã truyền tải được ý tứ của tác giả và cuốn hút bởi giọng văn có chút hài hước, khiến mình đôi lúc lại bật cười. Lời cuối, tin rằng bạn cũng như mình, cũng từng nếm trải những gì các nhân vật này đã đi qua. Những hoài niệm, những hối tiếc cũng có những thỏa mãn và những hồi ức thanh xuân tươi đẹp. Nếu bạn cũng muốn một lần sống lại khoảng thời gian quý giá ấy, hãy thử tìm đọc truyện nhé! End Hạ Vy 1 học thần Là những học sinh không học mà điểm vẫn cao. Chỉ học công thức cơ bản, các công thức còn lại tự suy luận ra. 2 học bá Là những cô cậu học cho có, điểm thấp. Luôn đau đầu vì đống công thức quá khó học; Kết quả học tập chia làm hai loại Rớt và mém rớt. 3 editor Nghĩa tiếng Anh là" biên tập viên", nhưng trong giới edit truyện Trung thì được dùng như những người edit truyện từ qt quicktrans và chỉnh lại ngôn từ cho phù hợp cấu trúc ngữ pháp Việt Nam. này là mình lượm lặt trên mạng của một bạn tên là Tím Hoa Cà ạ, vì bản thân mình không chuyên lắm về mảng này Chỉnh sửa cuối 8 Tháng năm 2022 Cảm ơn mọi người thích bài đăng của của mình ạ. Sẵn tiện cho mình hỏi chút với ạ, sao mình cứ hay gặp lỗi về dấu "..." Thế ạ. Rõ ràng bản thảo của mình thì vẫn là dấu "..." Nhưng khi mình tải lên thì lại chỉ còn hai chấm thôi. Mình chỉnh lại nhiều lần, nhưng vẫn không được ạ? Bạn dùng icon xanh có cây bút chì ở giữa để giữ định dạng dấu ba chấm nhé. ... Mình chỉnh được rồi, cảm ơn bạn nhé! happy ending ngôn tình ngọt ngào review review truyện thanh xuân vườn trường
Edit Ngân NhiCố Tư Ức đi ăn với Hạ Chi Tuyển rồi quay về phòng ngủ, các bạn cùng phòng lập tức kéo cô đến nói chuyện.“Buổi chiều cái anh đến tìm cậu là ai thế?”“Trời ơi, đẹp trai lắm ý!”“Công nhận là quá tuấn tú, mình sống đến tuổi này rồi, thế mà lần đầu tiên được nhìn thấy một nam sinh đẹp trai đến thế…”“Quả thật là đẹp trai đến mức làm cho người ta không thể kiềm chế nổi, cứ muốn nhìn mãi nhìn mãi, tiếc là anh ấy đi nhanh quá.”Cố Tư Ức nói “anh ấy là bạn trai của mình đấy, tên là Hạ Chi Tuyển, học năm hai trường bọn mình luôn, khoa Công trình Hàng không.”“Trời…” Ba cô bạn đồng loạt kêu lên.“Tư Ức à, cậu muốn làm cho người ta căm hận vì ghen tỵ đấy à?”“Bản thân đã xinh đẹp rồi, thế mà còn có bạn trai đẹp trai như thế nữa!”“đã thế lại còn học chung trường đại học! Đúng là trời sinh một cặp.”Cố Tư Ức ngượng ngùng mỉm cười, dáng vẻ rất ngọt ngào “anh ấy giỏi lắm, là thủ khoa thi tốt nghiệp đấy, thành tích học của mình cũng là do có anh ấy kèm cặp cho, năm cấp ba luôn dạy mình học.”Ba cô gái lại gào khóc kêu than.“Hu hu, sao lúc mình học cấp ba lại không có một người bạn trai như vậy chứ, toàn một mình thức đêm học thôi.”“Mẹ nó, mình cảm thấy thanh xuân của mình bị chó ăn rồi.”Cố Tư Ức cười nói “Trường chúng ta có rất nhiều nam sinh đẹp trai ưu tú mà, các cậu cố mà tận dụng triệt để bốn năm sinh viên đi.”Vương Thù cười ranh mãnh “Mình sẽ hướng mục tiêu tới các anh đẹp trai đây…”Sau khi tán gẫu một lúc, mối quan hệ của bốn người lại càng thêm thân tối nằm lên giường rồi mà vẫn còn nói chuyện trời Nam biển Bắc, cuối cùng chủ đề lại quay về các sinh viên nam trong lớp…Các cô gái hăng hái bình luận, Cố Tư Ức thì ngơ ngác, cô không có ấn tượng mấy về bọn họ, bao gồm cả cái anh lớp trưởng đại diện mà mấy cô bạn nói là rất đẹp khi ngủ, cô cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Hạ Chi Tuyển “anh ngủ chưa?”anh nhắn lại rất nhanh “Vẫn chưa.”Ý trên Mặt Chữ “Sắp nửa đêm rồi, anh mau nghỉ ngơi đi.”X “Ừ.”Ý trên Mặt Chữ “Ngủ ngon ~”X “Ngủ ngon.”Chúc anh ngủ ngon xong, Cố Tư Ức lại mở Taobao ra xem, gõ từ khóa “Đau vai cổ”, sau đó nhìn thấy các loại miếng dán chuyên dụng, cô chọn ba loại đắt tiền nhất cho anh dùng thử xem có hiệu quả Chi Tuyển nằm trên giường kí túc xá, tâm trạng rất mâu ràng lúc ôm cô ngủ anh cảm thấy rất khổ sở, hưng phấn đến quá nửa đêm vẫn không ngủ không ngủ chung anh vẫn thấy khó chịu, dù sao thì ngủ với cô còn có thể hôn một cái ôm một cái coi như giải đầu lại hiện ra hình ảnh đẹp tuyệt trần đêm hôm đó, cùng với xúc cảm cực kỳ đòi mạng ở tay… anh lại bị kích động sau, các sinh viên năm nhất bắt đầu tập quân bạn cùng phòng cứ kêu than mãi, Cố Tư Ức phải an ủi “Nghe nói một số trường còn phải đi đến nơi khác để tập đấy, bọn mình được tập ngay tại trường là hạnh phúc lắm rồi.”“…Mình có thể không cần cái loại hạnh phúc này không?” Mấy cô gái thật sự không thể lạc quan được như Cố Tư nắng mặt trời sáng rực, mọi người đứng đổ mồ hôi dưới cái nóng, lớp trưởng đại diện Trương Tư Thành đi khi nói mấy câu với huấn luyện viên, hắn gọi Cố Tư Ức ra nói “Em đi theo anh đến phòng tài liệu.”Cố Tư Ức hỏi “Tại sao? Có chuyện gì ạ?”Trương Tư Thành gật đầu “Ừ, người hướng dẫn có dặn dò, trước tiên em cứ đi theo anh đã.”Thế là Cố Tư Ức phải đi theo người rời khỏi bãi tập, đi qua mấy tòa nhà, Trương Tư Thành dẫn cô tới một căn phòng làm việc không người, nói “Em phân loại đống hồ sơ tài liệu này giúp anh.”trên bàn chồng chất rất nhiều thứ, Cố Tư Ức nhìn mà đau cả thể đừng bắt cô làm mấy chuyện này được không? Vẫn còn chưa bầu ban cán sự mà, sao lại gọi cô chứ?“Chúng ta cùng nhau làm.” Trương Tư Thành cười nói, “Em không phải lo, hai tuần tới em có thể ở trong này từ từ làm, không cần tập quân sự.”Cố Tư Ức nhìn vị lớp trưởng đại diện này, chân thành hỏi “Có thể đổi người khác không ạ?”“…??” Trương Tư Thành sững sinh viên nữ không phải đều luôn muốn trốn tập quân sự hay sao? Cả ngày đứng phơi nắng, mệt muốn chết, tới đây ngồi quá rảnh rang còn gì, hắn vì muốn tốt cho cô nên mới tạo cho cô phúc lợi nhiên, cũng tranh thủ để tạo cơ hội gần gũi với cô Tư Ức nói “Em không muốn ở đây làm cái này, anh có thể hỏi các bạn khác trong lớp em xem có ai muốn làm được không?”Trương Tư Thành điều chỉnh lại suy nghĩ, nói “Sao em lại không muốn làm?”Cố Tư Ức rất thẳng thắn “Phiền lắm, em thà tập quân sự còn hơn.”Trương Tư Thành “…”“Được rồi, để anh hỏi người khác xem.” hắn cười không có quyền gì ép cô phải làm cả, nếu cô muốn đi thì đành để cô đi thôi.“Cảm ơn lớp trưởng.” cô lễ phép cúi đầu một cái rồi quay người Tư Thành ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng cô…Mấy cô bé xinh đẹp đều có cá tính như vậy sao?hắn sững sờ trong chốc lát, sau đó bước nhanh đuổi theo “Để anh đưa em đi.”Cố Tư Ức nói “không cần đâu ạ, anh còn nhiều việc phải làm, em không làm chậm trễ thời gian của anh đâu, em nhớ đường tới bãi tập mà.”Trương Tư Thành “…”Cố Tư Ức lại trở về sân tập, tham gia tập quân nghỉ giải lao, mấy cô gái nói chuyện phiếm với nhau, có người hỏi Cố Tư Ức “Lớp trưởng đại diện tìm cậu làm gì thế?”“Làm mấy việc lặt vặt thôi.” cô nhún vai đáp.“Thế sao cậu lại quay về rồi?”“Mình từ chối mà.”“Mình thì tình nguyện đi làm mấy việc vặt đấy, tập quân sự mệt lắm, hai tuần sau lại lột mất một tầng da.”“Thế cậu mau liên hệ với anh ấy đi.”Lúc mấy cô bạn tự đề cử mình, lớp trưởng đại diện Trương Tư Thành lại chậm chạp không trả lời, làm ngơ giả nhìn mấy tin nhắn gửi tới, cảm giác như nhận về hai lần tổn trưa, kết thúc tập luyện, Hạ Chi Tuyển ở gần bãi tập chờ Cố Tư Tư Ức và mấy cô bạn nhìn thấy anh từ đằng xa, cả bọn kêu lên “Tư Ức, bạn trai đẹp trai của cậu lại tới kìa!”“Hai người tình cảm thật đấy, kiểu như một ngày không gặp thôi là sẽ thấy bứt rứt ý.”Cố Tư Ức bị trêu nên hơi ngượng, cười nói “Mình đi trước đây, không ăn cơm cùng các cậu được rồi.”“đi đi đi đi, người đã có chủ đúng là không giống đám cẩu độc thân mà.”Cố Tư Ức đi tới trước mặt Hạ Chi Tuyển, anh cầm cốc sữa xoài bưởi lạnh mới mua, cắm ống hút vào rồi đưa cho Tư Ức hút mạnh một hơi, ngon đến nỗi muốn bay lên trời, hai mắt cô sáng rực nhìn anh “anh mua ở đâu thế? Ngon lắm!”“Bên ngoài trường có một quán được lắm.” anh biết là cô thích, mà quán kia lại không nhận ship đồ nên anh đã bắt xe đi mua cho vừa đứng xếp hàng vừa xem luận văn, trước đây anh luôn không hiểu vì sao người ta phải xếp hàng để mua đồ, nhưng bây giờ anh cam tâm tình nguyện làm mọi thứ vì cô, chỉ cần cô Tư Ức hạnh phúc uống đồ lạnh, Hạ Chi Tuyển lại lấy một gói khăn ướt trong túi, rút một tờ đưa cho Tư Ức cầm lấy lau cái trán đang không ngừng chảy mồ đến khi cô đỡ mệt rồi, Hạ Chi Tuyển mới nắm tay cô đi đến nhà Tư Ức một tay bị anh nắm, một tay cầm cốc sữa xoài bưởi lạnh uống ngon quanh có những sinh viên năm nhất đi qua, ai cũng quay đầu nhìn về phía họ, hâm mộ muốn khóc bạn trai này kiếm ở đâu vậy…Hai người cùng nhau ăn cơm trưa, hai cậu bạn cùng lớp Hạ Chi Tuyển cũng tới hóng hớt ngồi bên cạnh bọn hai nhiệt tình chào hỏi Cố Tư Ức, Cố Tư Ức cũng cười đáp Chi Tuyển ăn xong, một tay vắt lên lưng ghế của Cố Tư Ức, một tay lướt điện thoại đợi người kia đã quen với sự ít nói của Hạ Chi Tuyển, cho nên lại tích cực trò chuyện với Cố Tư mắt Hạ Chi Tuyển hờ hững quét qua hai cậu bạn, lại nhìn cặp má lúm tỏa sáng của Cố Tư Ức, bỗng cảm thấy hơi khó người kia dường như cũng cảm nhận được sự bực bội của người nào đó, cho nên phải chuyển chủ đề liên quan đến cậu bạn.“Tính cách Hạ Chi Tuyển chẳng có gì thú vị cả, sao lại theo đuổi được em thế?”“Đúng đấy, cậu ta thế mà lại có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, tôi cũng muốn học tập.”Cố Tư Ức cười nói “Cái này hai anh không học tập được đâu.”“Tại sao?”“Vì anh ấy rất đẹp trai mà, không cần phải chủ động theo đuổi, chỉ cần nhìn mặt anh ấy thôi là em đã tự đổ rồi.”“…một nhát đâm vào tim.”“Xin lỗi vì đã quấy rầy.”Hạ Chi Tuyển liếc nhìn Cố Tư Ức, không cần phải theo đuổi? anh đã ra ám hiệu theo đuổi cô lâu như thế, nhẫn nhịn lâu vì cô như vậy, cuối cùng mới nếm được chút ngon ngọt. Nếu mà không theo đuổi, chỉ e là đến bây giờ cô vẫn còn luôn miệng gọi anh là anh Hạ, sau đó bị một đám con gái bám dính lấy lòng cô em nhóc này có cung phản xạ rất dài, không được thông minh cho lắm. Nhưng mà không sao cả, ai bảo anh thích cô chứ, cho nên cam tâm tình nguyện theo đuổi cô, chiều chuộng yêu thương cơm trưa xong, Hạ Chi Tuyển đưa cô về kí túc nghỉ dưới lầu, anh nói “Buổi tối anh dẫn em ra ngoài ăn nhé? Có một quán lẩu ngon lắm.”“Vâng ạ!” Cố Tư Ức nghe tới ăn uống là thích rồi, “Em gọi mấy bạn cùng phòng đi cùng được không? Ăn lẩu thì phải đông người một chút mới vui.”“Để chủ nhật hẵng mời đi.” Tạm thời anh không muốn chia sẻ thời gian ở bên cô với bất kỳ ai hết.“Được, em nghe lời anh.” cô hớn hở gật chiều các sinh viên lại tiếp tục tập quân sự, chương trình tập ở đại học nghiêm khắc hơn cấp ba, cho nên mệt mỏi hơn mà thể lực của Cố Tư Ức luôn rất tốt, đối phó với mấy cái này thì không có vấn đề giải lao, Cố Tư Ức thấy Thái Hiểu Nhiễm kéo bốn người cùng phòng các cô vào nhóm chat, trừ năm người ra thì còn có cả Trương Tư Hiểu Nhiễm “Các bạn yêu, tối nay mời phòng ngủ của các cậu đi ăn liên hoan nha ~”Lưu Sướng “Lớp trưởng phát phúc lợi kìa [Cười trộm] [Cười trộm].”Vương Thù “Mình còn đang nghĩ xem tối nay ăn gì, bây giờ đã giải quyết xong rồi [Xoay vòng].”Trương Vi Lan “đã đọc, cảm ơn nha.”Thái Hiểu Nhiễm “Ý trên Mặt Chữ”Cố Tư Ức “[Bĩu môi] Tối nay mình có kế hoạch rồi, làm sao bây giờ?”Thái Hiểu Nhiễm “Đợt này chúng mình đang lần lượt mời từng phòng đi ăn để xúc tiến tình cảm đoàn đội mà ~ Bạn Tư Ức à, cậu dời kế hoạch kia sang hôm khác đi, tích cực tham gia hoạt động tập thể được không?”Mấy cô bạn ngồi bên cạnh Cố Tư Ức quay sang hỏi cô “Cậu có kế hoạch gì vậy?”Cố Tư Ức “Bạn trai mình nói là tối dẫn mình ra ngoài ăn.”“Bạn trai thì còn nhiều dịp mà, lúc nào đi ăn với nhau chẳng được, bây giờ có cả lớp trưởng đại diện mời phòng chúng ta đi ăn thế này, cậu không đi mà được sao?”“Đúng đấy, cậu không đi chắc chắn là không được, với cả cũng có chuyện gì quan trọng lắm đâu, chỉ là đi ăn với bạn trai thôi mà.”“Có cần bọn mình nói chuyện với bạn trai cậu không? Nhất định anh ấy sẽ hiểu thôi.”Các bạn cùng phòng cứ nói hết câu này tới câu khác vào tai cô, Cố Tư Ức cũng thấy khó xử, đành gửi tin nhắn cho Hạ Chi chụp ảnh màn hình đoạn nói chuyện trong nhóm gửi cho anh, “Buổi tối mọi người rủ em đi ăn, làm sao bây giờ?”Hạ Chi Tuyển nhắn lại “Em đi đi, hòa đồng với tập thể, ngày mai anh lại dẫn em đi ăn sau.”Cố Tư Ức “[Tội nghiệp] [Tội nghiệp] Cảm ơn đại bảo bối nha!”Sau khi Cố Tư Ức nhắn tin vào nhóm chat, Thái Hiểu Nhiễm lập tức gửi tin nhắn riêng cho Trương Tư Thành “Nữ thần của anh đồng ý đi rồi kìa! anh định cảm ơn em thế nào đây?”Trương Tư Thành chuyển khoản cho cô ấy 8000 tệ, “Dòng máy mới ra rồi đấy, đổi máy đi.”Thái Hiểu Nhiễm “[Nhe răng] Em thích cách cảm ơn nhanh gọn thế này của anh đấy, chúc anh mã đáo thành công!”Trương Tư Thành “Sau này vẫn còn cần đến sự giúp đỡ của em, mong được chiếu cố.”Trong khoa Quản trị thì Trương Tư Thành là một nhân vật khá nổi tiếng, không chỉ bởi vẻ ngoài điển trai, mà còn vì hắn có nhiều tiền và rất hào quân sự xong, bốn cô gái về phòng ngủ tắm rửa thay quần xuống nhà tập trung với Thái Hiểu Nhiễm, Trương Tư Thành đã đứng chờ sẵn ở ven đường bên cạnh một chiếc xe SUV 7 Hiểu Nhiễm chào hỏi mấy cô gái rồi lên xe, cô ấy ngồi ở ghế lái phụ, bốn cô gái thì ngồi chung ở ghế sau cho ba người, nhưng cũng không thấy chật Tư Thành tháo mắt kính xuống, quay đầu chào hỏi mấy Sướng luôn cảm thấy Trương Tư Thành rất đẹp trai, hô hấp có phần trở nên khó Tư Thành lái xe đi, vừa lái vừa hỏi “Nghe nói bạn Tư Ức đã dời lại kế hoạch khác để đi ăn đúng không?”Lưu Sướng nói “Đúng ạ, bạn ấy ban đầu là có hẹn với bạn trai.”Trương Tư Thành ngẩn người, cười nói “Vừa mới vào đại học mà đã có bạn trai sao?”“Chúng em là bạn học từ cấp ba ạ.” Cố Tư Ức Tư Thành lại hỏi “Cậu ấy cũng học cùng trường mình à?”Trương Vi Lan nói “Vâng, anh ấy cũng học năm hai giống anh đó, tên là Hạ Chi Tuyển, khoa Công trình Hàng không, đẹp trai lắm!”Tim Trương Tư Thành nhói lên, Hạ Chi Tuyển…Tên đó đúng là rất tuấn tú! Còn được công nhận là hot boy của trường!…Chả trách mà em gái nhỏ lại chung tình với cậu ta đến sao, hắn còn đánh lâu dài, chỉ cần vung cuốc đúng cách thì không có góc tường nào không đào đi xuống hầm gửi xe của trung tâm thương mại, Trương Tư Thành để mấy cô gái xuống xe trước, còn mình thì đỗ Sướng và Trương Vi Lan nhìn vị học trưởng đẹp trai lùi xe vào vị trí một cách thành thạo, trước ở trung học chỉ toàn gặp mấy tên con trai nghịch ngợm trẻ con, vừa vào đại học đã tiếp xúc với một người đàn anh chững chạc phong độ như vậy, trong lòng khó tránh khỏi rung là… Mục tiêu của anh ấy lại là Cố Tư Ức, cái người vẫn đang đứng một chỗ xem điện thoại, còn chẳng thèm liếc người ta một Tư Thành đỗ xe xong, dẫn các cô lên một nhà hàng món ăn Quảng nhiên là hắn không thể khoe khoang giá tiền ra, chỉ như một người anh trai nói chuyện với mấy học muội về các chủ đề liên quan đến trường Chi Tuyển gửi tin nhắn tới, “Tối em đi ăn gì thế?”Cố Tư Ức chụp một tấm hình gửi cho anh, “Ăn món Quảng Đông.”anh nhắn lại rất nhanh “Người ngồi đối diện em là con trai à?”Cố Tư Ức “Vâng, anh ấy là Trương Tư Thành, là lớp trưởng đại diện của bọn em.”Hạ Chi Tuyển “Ừ, em phát định vị cho anh, ăn xong anh tới đón em.”- -Có thật là ăn xong mới đến đón không đó
Edit Ngân NhiThời đại học trôi đi rất nhanh, bốn năm sinh viên của Cố Tư Ức đã qua, thời điểm tốt nghiệp đã dù chuyên ngành của cô là Quản trị kinh doanh, nhưng năm cuối cô có đi thực tập ở đài truyền hình và có biểu hiện rất tốt, cho nên đài truyền hình tính toán đợi sau khi cô tốt nghiệp thì sẽ ký hợp đồng chính thức với Tư Ức thật sự không ngờ rằng, sau một lần tình cờ có cơ hội làm MC hồi năm nhất, cô lại có thể đi theo con đường làm MC chuyên tỏ ra tiếc nuối nói với bố “Bố à, có khả năng con không thể làm trợ lý đắc lực cho bố được rồi.”Cố Trí Viễn cười nói “Con làm cái gì mà con thấy vui là được, không ai quản con đâu, nhà mình cũng không cần người kế thừa ngôi vị hoàng đế.”Hứa Giai Tuệ nói “Nếu một ngày cảm thấy mệt mỏi quá thì cứ thoải mái về nhà ăn uống miễn phí nhé, bố mẹ không phản đối đâu.”Cố Tư Ức cười híp mắt, chắp tay trước ngực nói “Cố tiên sinh, Cố phu nhân, con xin thề đời này hai người chính là người mà con yêu thương nhất!”“thật không? Thế còn trạng nguyên nhà con thì sao?” Hứa Giai Tuệ cười hỏi.“anh ấy cũng là người con yêu nhất! Con yêu nhất cả ba người nhưng ở các mức độ khác nhau!” Cố Tư Ức cười.“Phải rồi, bao giờ thì nó về thế con?” Cố Trí Viễn chớp mắt mà thằng bé đã ra nước ngoài được ba năm rồi, mỗi năm Tết đến nó đều về nước rồi đến nhà thăm hỏi chúc Tết. Cố Trí Viễn biết rất rõ về tình hình của Hạ Chi Tuyển, thằng bé học tiến sĩ ở trường Massachusetts, đã phát biểu rất nhiều luận văn nghiên cứu khoa học, đạt được không ít thành tựu, còn đi thực tập ở một số công Tư Ức cười tủm tỉm đáp “Cuối tuần này anh ấy về để dự lễ tốt nghiệp của con, anh ấy cũng nhận bằng tiến sĩ rồi, chờ làm xong nốt mấy việc ở trường thì về nước luôn, anh ấy bảo nhiều nhất cũng chỉ một hai tháng thôi ạ.”Lần này trở về Hạ Chi Tuyển không chỉ có một mình, mà còn đi cùng Lục Gia Diệp sau khi Hạ Chi Tuyển đi Mỹ, hai người tuy không ở cùng thành phố nhưng tốt xấu gì cũng cùng một đất nước, số lần gặp nhau cũng khá nhiều. Nhờ có cậu bạn thân tới nên Lục Gia Diệp coi như cũng giữ được thành tích học ở mức tương đối, lăn lộn vài năm ở nước ngoài, Lục Gia Diệp may mắn đã tốt nghiệp một cách thuận rằng người bạn cùng lứa là Hạ Chi Tuyển thì đã trình bày được rất nhiều luận văn, đạt được một số thành quả nghiên cứu xuất sắc, dựa vào năng lực xuất chúng mà trở thành sinh viên lấy được bằng tiến sĩ nhanh nhất trong những năm gần đây. Thế nhưng tâm thế của Lục Gia Diệp vẫn rất tốt, giống như hồi trung học hai đứa vẫn luôn ngồi cùng bàn thôi, cậu bạn là học thần đứng nhất toàn thành phố, còn mình thì học dốt nhất lớp, nhưng hai đứa vẫn chơi thân với đây anh đã từng nói rằng “Tôi không cần biết các anh em học hành thế nào, đằng nào cũng giỏi hơn tôi thôi.” Sau đó liền bị Trịnh Bồi Bồi nói là không biết xấu Bồi Bồi và Cố Tư Ức cùng nhau đến sân bay đón hai người về Hạ Chi Tuyển về, bầu trời vẫn trong xanh hệt như ngày anh Bồi Bồi vui vẻ nói “Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà các cậu đã kết thúc quãng đời sinh viên nơi đất khách rồi.”Cố Tư Ức cười nói “Đúng vậy, mình cũng thấy nhanh quá.”Mấy năm qua cô và anh đều bận việc học hành, nhưng ngày nào cũng gọi video cho nhau, mỗi tháng còn tranh thủ ít ngày để bay đến bên kia đại dương gặp nhau, tình cảm của cả hai vẫn hạnh phúc như trước. Vì cô thường xuyên đến Mỹ gặp anh nên còn thân quen với những người bạn của anh bên đó nữa, ở Mỹ anh làm quen được với những người bạn cùng chung chí hướng, cả nhóm thường xuyên đi ăn với dù không thể quấn quýt bên nhau dễ dàng như khi học chung trường, nhưng chỉ cần nhìn thấy thành quả học hành xuất sắc của anh là cô đã thấy vui lắm Chi Tuyển và Lục Gia Diệp người trước người sau xuất hiện ở cửa ra, Cố Tư Ức phấn khởi chạy ào tới ôm cổ Hạ Chi Gia Diệp đứng bên cạnh nghiêng đầu, nhìn Trịnh Bồi Bồi nói “Hổ cái, có phải cậu cũng nên tặng tôi một cái ôm chào đón không?”Trịnh Bồi Bồi hừ một cái, trừng mắt Gia Diệp bất đắc dĩ nhún vai, Trịnh Bồi Bồi lại bất ngờ bước lên ôm lấy anh, vỗ nhẹ lưng anh nói “Chào mừng cậu về nước nhé đồ ngốc.”Lục Gia Diệp ngây phải anh đang…nằm mơ chứ?Hổ cái này…sao lại ôm mình được?Chỉ có trong mơ thôi…Chứ thực tế làm gì mà có đãi ngộ này?Đến khi thật sự cảm nhận được độ ấm của thân nhiệt, anh mới dần tỉnh táo lại, tim đập thình Trịnh Bồi Bồi ngay sau đó đã buông tay ra Gia Diệp “…”Hạnh phúc tới quá nhanh và cũng bay nhanh như một cơn Tư Ức ôm cánh tay Hạ Chi Tuyển, hai người sát vai nhau cùng đi ra khỏi sân Bồi Bồi và Lục Gia Diệp bị ngó lơ, Trịnh Bồi Bồi nói “Lúc đến đây còn quấn quýt lấy tôi, giờ gặp bạn trai rồi thì gạt tôi sang một bên thế đấy.”Lục Gia Diệp cười nói “Tôi cho cậu mượn cánh tay này, có cần không?”“Cậu đi chết đi!” Trịnh Bồi Bồi không thèm nể nang người ra khỏi sân bay, lên xe đi tới một khách sạn, sau đó lại hẹn mấy người còn lại trong nhóm tụ tập, làm một bữa ăn mừng hai chàng trai về nước xong xuôi, Lục Gia Diệp lại kéo cả bọn đi phòng hát bất chợt có người đẩy ra, một bóng dáng cao lớn tiến ồn ào bên trong thoáng chốc ngưng bặt, Tô Hàn tháo khẩu trang xuống, nhìn Hạ Chi Tuyển và Lục Gia Diệp, cười nói “Tôi tới lúc này có muộn quá không?”Trương Hân Dịch vỗ tay hô lên “Ôi! Đại minh tinh đến này!”Cố Tư Ức cũng kinh ngạc “Tưởng cậu không có thời gian đến đây chứ, ai ngờ lại âm thầm tới thế này, bất ngờ quá!”Tô Hàn cười nói “Về nước hết rồi, về sau còn nhiều dịp để tụ tập.”Tô Hàn rót vài chén rượu rồi đưa cho Hạ Chi Tuyển, Lục Gia Diệp và Chu Kiêu “Chào mừng hai cậu về nước.”Bốn người chạm cốc rồi uống cạn đó mà đã hơn hai mươi cả rồi, từ mấy cậu con trai trở thành những người đàn ông thực Tư Ức có chút khó hiểu nhìn Trịnh Bồi Bồi, sao Tô Hàn tới rồi mà cô nàng lại chỉ ngồi yên một chỗ thế này? Thường là sẽ chạy tới bám lấy người ta ngay cơ mà?Mọi người xúm lại một chỗ cười đùa với nhau, Trịnh Bồi Bồi ngồi bên cạnh Cố Tư Ức, duy trì một khoảng cách với Tô chỉ riêng Cố Tư Ức mà tất cả nhóm đều nhận ra sự không bình thường giữa hai người Tư Ức đi vệ sinh, Tô Hàn cũng đi theo, đợi lúc cô ra thì chặn cô lại nói “Má lúm nhỏ, giúp tôi một việc được không?”“Việc gì?” Cố Tư Ức lờ mờ đoán được là có liên quan đến Trịnh Bồi nhiên, Tô Hàn nói “Bồi Bồi đang giận tôi, nói là muốn một mình tĩnh tâm suy nghĩ, cậu có thể giúp tôi khuyên nhủ cô ấy không?”“Khuyên cái gì cơ…”“Khuyên cô ấy hãy tin tưởng tôi, tôi sẽ cố gắng nỗ lực cho hai đứa có một tương lai tốt đẹp.”Cố Tư Ức trầm tư, là bạn thân của Trịnh Bồi Bồi, cô biết mấy năm qua cô ấy sống không thoải mái chút nào, có lúc cô thậm chí còn muốn hai người chia tay cho xong, như thế thì Bồi Bồi mới không còn phải nhớ nhung trong đau khổ nữa, trở lại thành một cô gái hồn nhiên vui vẻ như thời trung học. Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi vượt qua được nỗi buồn, cô ấy lại cố gắng chịu đựng tiếp…Cố Tư Ức nói với Tô Hàn “Mình và học thần đã trải qua ba năm yêu xa rồi, còn hai cậu nếu cứ tiếp tục khó gặp nhau và không thể công khai tình cảm như bây giờ thì tội cho Bồi Bồi lắm…”Tô Hàn thẫn thờ, gật đầu “Tôi biết.”Lục Gia Diệp cũng nhìn thấu được là Trịnh Bồi Bồi và Tô Hàn có vấn đề, nhưng anh không hỏi gì dù đúng là anh vẫn không thể khống chế được cảm xúc của mình với Trịnh Bồi nhưng, cái trò thừa nước đục thả câu không phải là phong cách của anh.…Ngày hôm sau, buổi lễ tốt nghiệp và trao bằng cử nhân của Cố Tư Ức được cử hành theo nghi thức rất long thay mặt cho toàn thể sinh viên cùng khóa lên bục phát Chi Tuyển ngồi dưới khán đài, ngắm nhìn cô trong chiếc áo cử nhân, đứng trên bục tươi cười phát gái nhỏ trưởng thành rồi, từng cái nhấc tay nhấc chân cũng tràn đầy phong thái của một người phụ Tư Ức phát biểu xong bước xuống sân khấu, đi tới ngồi bên cạnh Hạ Chi Tuyển.“Tiếp theo đây xin mời đại diện cho những cựu sinh viên ưu tú Hạ Chi Tuyển lên bục phát biểu đôi lời.”Cố Tư Ức sửng sốt, ngạc nhiên nhìn trường vang lên những tiếng vỗ tay hò hét inh ỏi, các sinh viên mới vào trường cũng đã nghe danh của anh, chuyện tình cảm của anh và Cố Tư Ức gần như mọi người cũng biết thể ngờ là ba năm sau khi tốt nghiệp, nhân vật làm mưa làm gió này hôm nay lại có mặt tại vẫn nói không dứt lời, giới thiệu về những thành tựu trên phương diện học thuật mà Hạ Chi Tuyển đã giành được, cùng những bước tiến nhảy vọt của anh, vượt qua mọi cửa ải khó khăn bằng khả năng và tốc độ người thường không thể bì kịp, lấy được bằng tiến sĩ khi tuổi còn rất Hạ Chi Tuyển bước lên sân khấu, được ánh đèn chiếu thẳng vào, tất cả mọi người đang ngồi đây đều phải tập trung chú ý vào Tư Ức “…”Đây không phải là buổi lễ tốt nghiệp của cô sao? Sao vị đại thần này lại tới chiếm sóng thế?Thế nhưng nhìn anh đứng trên đó, tư thế hiên ngang phong độ, cô lại không nhịn được tin nhắn điện thoại vang lên không ngừng, cô mở ra xem, tất cả đều là những lời chúc mừng của mấy người bạn, có người còn tỏ ý ngưỡng mộ Chi Tuyển chia sẻ một chút kinh nghiệm cho những đàn em khóa dưới, anh nói không nhiều nhưng câu nào cũng rất chuẩn lúc sắp kết thúc, anh nói “Hôm nay tôi tới đây mục đích chính là để chúc mừng bạn gái tôi, bạn Cố Tư Ức, đã hoàn thành xong con đường đại học một cách thành công mỹ mãn.” anh ngừng một chút rồi lại mỉm cười nói tiếp, “Tôi cũng tự chúc mừng bản thân luôn, cuối cùng cũng đủ tuổi để được cầu hôn cô ấy rồi.”“Aaaaaaaa!!!!”“Bị nhét cẩu lương rồi!!!”“Điên mất điên mất trời ơiiii!!!”“Ông trời ơi, cái trường này vẫn nợ con một người bạn trai đấy!!!”Trong những tiếng hô hào của mọi người, Cố Tư Ức chỉ biết mở to mắt vì bất ngờ, giơ tay ôm chặt cái miệng đang không kìm được nụ cười của đôi mắt cong cong đã bán đứng cô rồi, ánh mắt cô sáng ngời trong trẻo, tựa như nàng tiên ánh trăng, nhìn người mình yêu đang tỏa sáng trên sân tiếng vỗ tay vang dội, Hạ Chi Tuyển quay trở về chỗ ngồi, nắm tay Cố Tư Tư Ức giận dỗi trách anh “Sao anh không nói với em là anh sẽ lên bục phát biểu hả?”Hạ Chi Tuyển cười giải thích “Hôm nay anh đến gặp lãnh đạo nhà trường thì cũng mới được báo cho biết đấy chứ.”MC trêu đùa mọi người “Các bạn sinh viên trải qua bốn năm đại học mà vẫn còn độc thân ơi, có phải các bạn đang cảm thấy như bị ngàn mũi tên đâm vào tim không hả?”Bên dưới lập tức truyền đến những tiếng kêu thúc buổi lễ, mấy ngàn cử nhân mới tốt nghiệp cùng nhau cười nói vui vẻ tạm biệt quãng đời sinh Chi Tuyển mang theo máy ảnh, đảm nhận trách nhiệm làm nhiếp ảnh gia cho Cố Tư Ức, chụp ảnh cho cô ở khắp các ngóc ngách trong trường.
Giới thiệu truyện Truyện xoay quanh chuyện tình đầy ngọt ngào của hai nhân vật chính Hạ Chi Tuyển và Cố Tư Ức. Hạ Chi Tuyển nổi tiếng là học thần của trường, không những học hành xuất sắc cậu còn sở hữu một nhan sắc cực phẩm. Trong mắt thầy cô cậu là một học sinh "ba tốt" tiêu biểu, thành tích tốt, tố chất tốt, tính cách tốt, ít nói và không gây chuyện. Toàn thân cậu toát lên khí chất lạnh lùng xa cách, vì thế mà nhiều nữ sinh ái mộ muốn bộc lộ tình cảm cũng không dám lại gần. Cố Tư Ức là cô gái thiện lương xinh đẹp, tính tình sôi nổi vui vẻ dễ gần. Cô chuyển đến học ở trường học gần nhà Hạ Chi Tuyển, mà bố cô và bố cậu là bạn thân của nhau nên cô ở nhờ nhà cậu, cùng cậu hàng ngày đi học. Từ khi có sự xuất hiện của Cố Tư Ức, học thần Hạ Chi Tuyển như đổi tính. Không hiểu tại sao cả trường đều sôi trào, truyền tai nhau rằng học thần thế mà cũng biết đánh nhau, biết tán gái, ai mà trêu chọc cô gái của cậu ta, cậu ta thế nào cũng sẽ dạy lại bạn cách làm người chỉ trong một phút. Buổi tối trước hôm thi học kỳ, trong phòng tự học, Hạ Chi Tuyển ngồi kèm Cố Tư Ức học bài. "Bài này làm sai rồi, phạt em hôn anh một cái." "Vậy nếu em làm đúng thì sao?" "thì anh thưởng cho em một cái hôn." "...anh còn có thể lưu manh hơn nữa được không?" "Có thể." Cậu tiến lại gần, đè cô xuống bàn học, lấp kín môi cô. một lúc lâu sau, cậu thỏa lòng mong ước, nhìn dáng vẻ mê người của cô, cười nói "Chờ em lâu quá rồi, bây giờ là lúc anh đòi nợ cả vốn lẫn lãi." Vào tối hôm diễn ra buổi tiệc tốt nghiệp, có người trông thấy cậu ép Cố Tư Ức vào một góc mà hôn, hôn đến mức làm người ta phát khóc rồi mà vẫn không chịu tha cho, còn cắn lên môi cô, khàn giọng nói "anh nhịn sắp điên luôn rồi..." Kết thúc kì thi, Cố Tư Ức nghĩ đến số điểm thảm hại của mình rồi òa khóc nói "Điểm kém thế này thì không vào được trường tốt, không vào được trường tốt thì sẽ không tìm được công việc tốt, không tìm được công việc tốt thì sẽ không kiếm được tiền nuôi bản thân, em không muốn bị chết đói đâu..." Hạ Chi Tuyển vuốt ve vành tai đỏ hồng của cô, bình thản nói "Có anh nuôi em mà." Sau khi tốt nghiệp, Hạ Chi Tuyển mở công ty nghiên cứu khoa học, Cố Tư Ức trở thành vợ của tổng giám đốc. Sau này mọi người đều biết, nhân tài mới trong ngành khoa học kỹ thuật Hạ Chi Tuyển rất cưng chiều vợ mình, cô ấy tên là Cố Tư Ức. Xem thêm...
truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em