trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt
Bác sĩ sẽ tiến hành lấy dịch não tủy của bệnh kiểm tra trên kính hiển vi đã có xoắn khuẩn giang mai trong dịch não tủy hay chưa. Chọc nước ối: Phương pháp này được thực hiện với những thai phụ nghi ngờ mắc bệnh giang mai.
Thanh niên này vào trong gặp và khai báo là vừa giết một cô gái, và chở xác đến đây đầu thú. Lập tức công an kiểm tra và phát hiện trên ô tô có thi thể một cô gái. Công an phường nhanh chóng báo lên trên và đã lấy lời khai của thanh niên này.
Trong thơ Xuân Diệu, có một Xuân Diệu khát khao với hiện tại, với thực tại, dù đó là một hiện tại mong manh "Trong gặp gỡ đã có mầm li biệt", một thực tại đầy trắc trở: "Chiều tứ bề không phá nổi trùng vây"
Khóa luận Thực hiện quy trình chăm sóc, nuôi dưỡng và phòng, trị bệnh cho đàn lợn nái sinh sản và lợn con theo mẹ tại trại Việt Anh - huyện Vĩnh Bảo - thành phố Hải Phòng: ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN TRƯỜNG ĐẠI HỌC NÔNG LÂM NGUYỄN THANH HẰNG Tên chuyên đề: THỰC HIỆN QUY TRÌNH CHĂM SÓC, NUÔI DƯỠNG VÀ PHÒNG,
Một con gà mồi sẽ được nhốt trong một cái bội tre, phía bên ngoài chụp thêm một cái bội tre lớn hơn để gà không thể mổ hay cắn lẫn nhau. Con gà bên ngoài sẽ chạy quanh bội gà vì tức khí và muốn tìm cách chui vào bên trong gặp đốỉ thủ. Phương pháp này có thể tập
lirik lagu mega mustika bukan yang pertama. T. là bạn thân với chồng tôi từ thời còn học Đại học. Hồi cưới chúng tôi, mọi việc hầu như một tay anh lo liệu. Anh ấy cởi mở, nhiệt thành, lại còn rất điển trai khiến nhiều cô mê muội. Có lẽ vì mải chơi nên anh lấy vợ hơi muộn. Vợ anh là một cô giáo dạy tiểu học, nhan sắc bình thường, hiền lành và chu đáo. Anh bảo yêu đương chỉ thích những cô gái đẹp, nhưng lấy vợ thì khác. Tôi cũng từng vốn rất quý T. cho đến khi chồng tôi nói anh ấy có bồ thì mọi cảm tình tôi dành cho anh ấy dần không còn bao nhiêu. Nhưng chồng tôi thì khác. Hay nói đúng hơn, đàn ông họ có suy nghĩ rất khác trong chuyện này, kiểu như Anh ấy không chung thủy thì anh ấy có lỗi với vợ, còn với anh, anh ấy vẫn là bạn tốt. Thậm chí, ở cơ quan tôi, có nhân viên nọ đã kết hôn nhưng suốt ngày săn đón một cô gái mới về làm. Tất cả mọi người đều biết cậu ấy đã có vợ nhưng họ đều nhiệt tình vun vào, suốt ngày ghép đôi, trêu chọc, tạo cơ hội cho cậu ấy với cô gái kia, hệt như cậu ấy đang ế đến nơi và cần tìm vợ vậy. Hình như đa số đàn ông không coi đó là một vấn đề nghiêm trọng. Mấy lần tôi bảo chồng “Anh với T. vốn như anh em, không khuyên bảo anh T. đi. Anh bao che cho T. là anh cũng sai rồi đấy”. Nhưng chồng tôi lại nói “Đó là chuyện riêng của anh ấy. Anh cũng có nói rồi nhưng T. bảo cậu ấy chỉ tán tỉnh cho vui thôi, vợ vẫn là nhất. Thế em bảo anh nên làm thế nào, chạy đến nhà mách vợ anh ấy à?”. Thật sự tôi đã chẳng còn quan tâm đến chuyện đó nữa. Mỗi lần có dịp gặp gỡ hội họp, T. vẫn đưa vợ đi cùng, họ vẫn rất tình cảm, rất hạnh phúc. Có lúc tôi còn cả nghĩ, biết đâu chồng tôi cũng vậy và T. cũng che giấu cho chồng tôi như vậy, ai biết “ma ăn cỗ” thế nào. Nên nhiều khi tôi cũng tự dỗ lòng Đối với phụ nữ, mà cụ thể đây là vợ anh T., có những chuyện không biết đôi khi lại hay. Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng lại nghĩ nếu mình bị rơi vào hoàn cảnh đó, bị lừa dối nhưng vẫn một lòng tin tưởng, sao thấy lòng cứ đau đau. Tôi hỏi chồng – “Anh T. bỏ bồ hay là bị bồ “đá?” – Anh T. tự thôi. – Chán rồi à? – Chả biết chán hay không nhưng mà nghe bảo mệt mỏi. Ảnh minh họa Getty Images. Hóa ra là cô gái kia ban đầu biết T. đã có vợ nhưng được tán tỉnh thì vẫn cứ lao vào. Dù sao thì T. cũng là kiểu người khéo léo, hài hước, rất đẹp trai lại sẵn sàng “chi đẹp”. Cô gái lúc đầu cũng an phận làm bồ nhí nên mối quan hệ của họ khá vui vẻ. Nhưng dần dần cô ấy thấy như vậy là không công bằng. Cô gái hay tỏ ra giận dỗi, trách móc này kia, thậm chí còn so sánh và hờn ghen với vợ anh T. Cô gái còn tìm cách kiểm soát T. khiến anh thấy bức bối khó chịu. Họ kết thúc mối quan hệ sau một lần tranh cãi. T. nói “Mối quan hệ của anh và em là cả hai cùng vui vẻ, nếu cả hai đều không cảm thấy vui vẻ nữa thì chia tay. Anh đã có một vợ là đủ rồi, và anh không thích em kiểm soát hay đối xử với anh như một bà vợ nữa”. Đàn ông là thế, khi thích thì họ cung phụng bồ nhí như một nữ hoàng, khi không thích thì họ sẵn sàng phủi nhẹ như hạt bụi không vấn vương. Cô gái này cũng giống như nhiều cô gái yêu đàn ông có vợ khác. Ban đầu họ nghĩ chỉ đơn giản là mối quan hệ tình cảm thôi. Họ chỉ cần yêu, không nghĩ tới cái gì xa xôi hơn. Nhưng rồi dần dần, khi sự gắn kết dài qua thời gian, họ bắt đầu so sánh mình với vợ người tình. Họ thấy họ bị thiệt thòi và bắt đầu có những đòi hỏi cao hơn. Việc người tình quan tâm vợ, hay ở nhà, hay cùng đi du lịch với vợ cũng khiến họ hằn học khó chịu. Họ bắt đầu ghen. Thực ra đàn ông khi ngoại tình, họ chỉ mong nhân tình của mình ngoan ngoãn, biết điều như một con mèo nhỏ. Còn nếu đến với người tình lại cũng bị nói chuyện tiền bạc, trách nhiệm, hờn dỗi, trách móc, kiểm soát thì họ sẽ “bỏ của chạy lấy người” ngay. Nhưng phàm là tình cảm, có ai yêu mà lại không muốn chiếm hữu cho riêng mình. Chỉ tiếc, không phải gã đàn ông nào cũng yêu nhân tình đủ nhiều để trao cho nhân tình cái quyền được kiểm soát và sở hữu họ. Những cô gái trẻ một khi dấn thân vào mối quan hệ với đàn ông đã có gia đình, có thể coi là “trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt” như một nhà thơ tình nổi tiếng từng viết. Đó là mối quan hệ không nhìn rõ được tương lai, thậm chí không có tương lai. Đó là mối quan hệ mà đàn ông vừa bắt đầu đã nghĩ đến một ngày kết thúc. Đàn ông ham vui, đàn ông đa tình và thích đèo bồng. Có thể một thời điểm nào đó họ coi trọng nhân tình hơn vợ. Nhưng nếu đặt họ vào thế phải lựa chọn, họ luôn rất thực tế. Đó là lý do đàn ông ngoại tình rất nhiều nhưng bỏ vợ để lấy nhân tình thì rất ít. Đàn ông vốn bạc bẽo như thế, nhưng những cô gái trẻ vẫn lao vào cuộc tình ngang trái như những con thiêu thân, chẳng biết có rực sáng được phút giây nào hay tự đốt cháy mình trong biển lửa. Theo Lê Giang/Dân Trí Nguồn You may also like
Đã dẫm hai chân trên trái đất, dù khác màu da, dù ở tồn tại ở chân trời góc biển nào, trong tình cảm con người cũng đều có những điểm giống nhau. Một trong những nỗi khổ tâm là phải sống xa người mình yêu. Phải gạt lệ tiễn người đi trong cách biệt ngàn trùng. Đọc Quốc văn giáo khoa thư thấm thía với câu câu “Ôi! Cái cảnh biệt ly sao buồn vậy?”. Buồn qua đi chứ? Con xa mẹ, vợ xa chồng, anh xa em, người tình xa người tình… chỉ cần nghĩ đến đó, lòng đã quặn thắt rồi sụt sùi giọt lệ sầu, giọt lệ thảm. Vâng, có buồn mới nhớ, có thương mới mong. Nhớ mong ngong ngóng từng ngày, tự trong lòng réo rắt các cung bậc tình cảm. Ngày xưa, lúc người yêu ra chốn sa trường, người chinh phụ bùi ngùi nhìn theo vó ngựa khuất dần sau ngàn dâu, thốt lên “Ngàn dâu xanh ngắt một màu / Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?”. Khó có thể cân đong, đo đếm cụ thể lòng thương nỗi nhớ giữa người đi kẻ ở. Trên đời này, có một ai thoát ra ngoài tình huống đó không? Tôi dám quả quyết rằng không. Do đó, không phải ngẫu nhiên thi sĩ Xuân Diệu khái quát “Hoa nở để mà tàn/ Trăng tròn để mà khuyết/ Bèo hợp để chia tan/ Người gần để ly biệt”. Nói cách khác “Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt”, đã là một quy luật tự nhiên, cho dù đã thề nguyền ăn đời ở kiếp nhưng biết đâu sẽ có lúc chia tay tạm thời; hoặc vĩnh viễn xa nhau. Vậy, phép ứng xử khôn ngoan mà cũng bản lĩnh nhất, phải là sự chấp nhận chăng? Chắc hẳn nhiều người đồng tình với suy nghĩ này. Anh bạn tôi là một doanh nhân thành đạt, anh thường xuyên đi công tác xa nhà, có lúc đi cả nửa tháng là chuyện thường tình. Khoảng thời gian ấy, tình cảm vợ chồng nhợt nhạt dần? Anh cười khà khà “Mặn nồng hơn rất nhiều”. Tại sao vậy? Sự tương tác mỗi ngày của họ nhiều hơn qua điện thoại, online, gửi email Thật lạ, những ngày gần nhau mọi trao đổi hầu hết chỉ đơn thuần thông tin, nhưng nay lại có cả sắc thái tình cảm mùi mẫn hơn. “Gìn vàng giữ ngọc cho hay/ Cho dành lòng kẻ chân mây cuối trời”. Người ở nhà, người đi xa cũng đều tự ý thức phải nỗ lực nhiều. Khi xa cách, nhớ lại những kỷ niệm êm đềm, lúc ấy không chỉ kỷ niệm mà còn là chất men dậy sóng trong tình cảm. Người ở nhà, sự thương nhớ ngong ngóng cũng nhiều hơn, chờ đợi từng ngày… Để rồi lúc gặp lại, họ cảm thấy từ trong lòng đã dội lên, đã vọng về những cảm xúc mới mẻ hơn, tươi trẻ hơn. Do đó, khi xa nhau tạm thời hoặc vĩnh viễn cũng chẳng nên buồn rầu, bi quan, bi lụy mà hãy nhìn theo một chiều hướng tích cực. Anh bạn tôi là bác sĩ ở một bệnh viện lớn kể lại, có lần sau ca cấp cứu nọ, anh đã khuyên cô gái tự tử vì tình “Mạng người là quý, trước khi quyết định việc gì em hãy dành lấy thời gian suy nghĩ chín chắn. Mà em hãy tin rằng, mọi việc sẽ thay đổi. Lúc này, người đó là tất cả; nhưng biết đâu về sau cũng chẳng là “cái đinh rỉ” gì. Đừng bi quan”. Dăm năm sau, anh nhận được thiệp của ai đó mời đến nhà riêng dự tiệc mừng năm mới. Không rõ người mời là ai, đã quen biết thế nào? Dù ngần ngừ, phân vân rồi cũng đi dự bởi công việc của anh có nhiều mối quan hệ, biết đâu chính anh đã quên? Khi đến một biệt thự sang trọng, anh nhận ra chủ nhân là người mà anh đã chữa trị. Đến gần anh, sau khi bày tỏ lòng biết ơn, cô dẫn con đến chào rồi nhẹ nhàng “Thưa, ngày ấy, bác sĩ nói đúng. Nhờ lời khuyên đó, em đã vượt qua cú sốc trầm trọng nên mới có được ngày hôm nay”. Ai đó đã nói, cánh cửa này khép lại, sẽ có một cách cửa khác mở ra. Điều này hoàn toàn đúng. Nỗi khổ nhất của con người, theo tôi, vẫn là những lúc không thoát khỏi ám ảnh của phiền não đã xẩy ra trong quá khứ. Đôi khi cũng phải biết quên đi. Và chấp nhận lấy sự thật đang hiễn hiện trong giây phút hiện tại, bởi dẫu có chìm đắm vào đó cũng không thể tìm lại được những gì đã xa, những gì đã mất. Đã có người khi bị người yêu “đá giò lái”, thất tình rồ đại tự hủy hoại thân xác; có kẻ điên cuồng, không làm chủ được bản thân đã sát hại người mà mình đã từng yêu dấu Việc làm tồi tệ ấy, có ích gì? Nói thì hay lắm, thú thật, trước kia tôi cũng đã thời gian không thoát ra cái vòng lẫn quẫn đó. Nhưng rồi, nhờ đọc mẩu chuyện này, tôi đã thay đổi suy nghĩ Ngày nọ, có một kẻ chán đời đến tột cùng, có thể do vợ bỏ; hoặc tình nhân vừa đi lấy chồng; hoặc vừa mất con Anh ta đứng trên cầu nhìn xuống dòng nước đang chảy xiết, và quyết định lao xuống bởi không thể chịu đựng nỗi nỗi đau dằn xé từng phút giây. Bỗng dưng, ngay lúc đó, có bà lão ăn xin khốn khổ bước đến bên cạnh, chìa tay xin giúp đỡ. Không một chút chần chừ, anh ta đưa luôn cái ví dày cộm “Cụ hãy giữ lấy, cháu sắp về thế giới bên kia nên không cần đến số tiền lớn này nữa”. Bà cụ lắc đầu “Cám ơn cháu. Dù nghèo đói, không chốn nương thân, phải ăn xin nhưng lão không muốn nhận lấy sự bố thí của một kẻ hèn nhát”. Nhìn bà cụ bỏ đi, anh chàng chán đời như bừng tỉnh. Sự bừng tỉnh này, có thể là lúc người ta đã nhìn ra quy luật tự nhiên trong đời sống. Do không thể cưỡng lại được một khi đối mặt, cách tốt nhất hãy chấp nhận. Để từ đó, có suy nghĩ, nhận thức khác phù hợp hơn với những gì đang diễn ra. Nếu đã biết “Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt” thì sự việc đã xẩy ra cũng là lẽ tất yếu. Thái độ tích cực đó, giúp ta thoát khỏi ám ảnh của “bóng ma” quá khứ để mạnh dạn lật sang một trang mới. Và bắt đầu, bước tới. Kìa, “nắng xuân về trên muôn hoa, nắng xuân về tươi thắm mọi nhà”, sao ai đó lại còn chần chừ? nguồnBáo Khoa học phổ thông - chuyên đề Sức khỏe số cuối tuần - số 389 ngày Tin mới hơn LÊ MINH QUỐC Cảm hứng từ sách LÊ MINH QUỐC Sài Gòn buồn đó vui đó LÊ MINH QUỐC Thấy ăn là… sợ! LÊ MINH QUỐC Im lặng để lắng nghe LÊ MINH QUỐC “Già kén kẹn hom” Tin cũ hơn LÊ MINH QUỐC Vui trong hiện tại LÊ MINH QUỐC “Đeo mặt nạ” LÊ MINH QUỐC Đứa trẻ lớn xác LÊ MINH QUỐC Đẩy nhau vào chân tường LÊ MINH QUỐC Về thu xếp lại... Add comment
Lyric/ Lời bài hát Gặp Nhau Trong Rừng Mơ Sáng tác nhạc sĩ Bảo Chung Các ca sĩ Tân Nhàn ft. Trọng Tấn, Phi Nhung, Việt Hoàn, Lâm Nhật Minh, Anh Thơ, Trọng Tấn, Bảo Chung, Lam Hồng, Lê Thuỷ ft. Mai Hoa, Phú miễn, Đào Phi Dương, Song ca, Đang cập nhật, Lan Anh, Thu Thủy, bé bo, Hoàng Diệu Trang, Lê Thị Dần, Anh Thân ft Thu Huyền, Vũ Anh Ft Thu GiangLoaihoacua_bien, phan anh dũng, Tân Nhàn, Zephyr, Anh Tuấn, Minh Ngọc, Lê Hoài Trung_Ngọc Lan, Kẹo Anly Thời gian sáng tác Ngôn ngữ chính của bài hát Việt Nam Mặt trời hồng lưng vách núi Lững lờ làn mây trắng Con chim gì mà hót vui Vang cả cánh rừng Vui chân, vui chân, ta cùng xuống chợ Bướm trắng bay quanh bên những rừng mơ Kìa một chàng trai mắt sáng từ đường mòn vách núi Anh vui gì mà sáo bay vang cả cánh rừng Vui chân, vui chân Ta cùng xuống chợ Bướm trắng bay quanh bên những rừng mơ Xuống chợ, xuống chợ, ngại ngùng gì hỡi em Xuống chợ, xuống chợ, xuống chợ với em Ái là Chàng trai khôi ngô ghê. Ô! giọng của chàng hay quá Ớ.. mà sáo chàng hay quá! Đường xa nắng đổ mà chúng em vẫn vui Vui chân vui chân mà chẳng nói được gì Trong ngực em ái là như có tiếng ngựa phi. Chào những người con gái có nụ cười đẹp quá Em vui gì mà líu lo như đàn chim trời Mây bay lang thang trên đỉnh núi xa mờ Anh đây như mây bên túi đầy thơ Xuống chợ, xuống chợ, ngại ngùng gì hỡi em Xuống chợ, xuống chợ, xuống chợ với em Ái là Chàng trai khôi ngô ghê. Ô! giọng của nàng hay quá Ớ.. mà sao nàng xinh quá Màu xanh tím đỏ nhảy nhót trong mắt em vui chân vui chân mà chẳng nói được gì Trong ngực em ái là như có tiếng ngựa phi Ô! Chợ của mình vui quá! Ô! mà sáo chàng hay quá! Đường xa nắng đổ mà chúng em vẫn vui Vui chân vui chân mà chẳng nói được gì Trong ngực em ái là như có tiếng ngựa phi. Mặt trời lặn sau vách núi Chợ về chiều đã vắng Chia tay lòng còn vấn vương Chưa kịp nói năng gì Hẹn ngày chợ sau tới nhé Lại gặp rừng mơ ấy Trên con đường mòn núi cao Bóng chàng xa mờ… Trên con đường mòn núi cao Bóng chàng xa mờ… Trên con đường mòn núi cao Bóng chàng mờ xa… Các lời bài hát cùng nhạc sĩ "Bảo Chung"Gặp Nhau Trong Rừng Mơ Gặp nhau giữa rừng mơGiữ cho em mùa hoa đào Giữ cho em mùa hoa anh đào Lời khuyên năm mới Ghi chú về lời bài hát Gặp Nhau Trong Rừng MơLyric/ Lời bài hát Gặp Nhau Trong Rừng Mơ - Bảo Chung được cập nhật thường xuyên tại bạn tìm thấy lyric/ lời bài hát Gặp Nhau Trong Rừng Mơ và các thông tin về tên tác giả/ nhạc sĩ sáng tác, ảnh bản nhạc, ngôn ngữ/ thời gian sáng tác hay ca sĩ thể hiện bài hát Gặp Nhau Trong Rừng Mơ không chính xác hoặc thiếu, rất cảm ơn nếu bạn đóng góp, gửi lời bình hoặc liên hệ với ban quản trị tìm bài hát nhạc chờ Gặp Nhau Trong Rừng Mơ theo mạng diện thoại của bạn, click liên kết từ menu bên trái hoặc tìm kiếm ở box phía trên theo từ khóa "Gặp Nhau Trong Rừng Mơ"Khi bạn sử dụng thông tin về bài hát "Gặp Nhau Trong Rừng Mơ", vui lòng ghi rõ nguồn khóa tìm kiếmLời bài hát Gặp Nhau Trong Rừng Mơ - Bảo Chung, Lời bài hát Gặp Nhau Trong Rừng Mơ Tân Nhàn ft. Trọng Tấn, Phi Nhung, Việt Hoàn, Lâm Nhật Minh, Anh Thơ, Trọng Tấn, Bảo Chung, Lam Hồng, Lê Thuỷ ft. Mai Hoa, Phú miễn, Đào Phi Dương, Song ca, Đang cập nhật, Lan Anh, Thu Thủy, bé bo, Hoàng Diệu Trang, Lê Thị Dần, Anh Thân ft Thu Huyền, Vũ Anh Ft Thu GiangLoaihoacua_bien, phan anh dũng, Tân Nhàn, Zephyr, Anh Tuấn, Minh Ngọc, Lê Hoài Trung_Ngọc Lan, Kẹo Anly, Gặp Nhau Trong Rừng Mơ Lyric, thời gian/ năm sáng tác bài hát Gặp Nhau Trong Rừng Mơ, Gặp Nhau Trong Rừng Mơ lời bài hát - nhạc sĩ sáng tác Bảo Chung, lyric Gặp Nhau Trong Rừng Mơ - composer Bảo Chung Loi bai hat Gap Nhau Trong Rung Mo - bao chung, Gap Nhau Trong Rung Mo Lyric, thoi gian/ nam sang tac bai hat Gap Nhau Trong Rung Mo, Gap Nhau Trong Rung Mo loi bai hat - nhac si sang tac Bảo Chung, lyric Gap Nhau Trong Rung Mo - composer Bảo Chung
Lê Hồ Quang GIỤC GIÃ Xuân Diệu Mau với chứ, vội vàng lên với chứ, Em, em ơi, tình non đã già rồi; Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi, Mau với chứ! thời gian không đứng đợi. Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới; Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa. Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ, Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết! Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt; Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài; Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai; Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn. Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến; Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành. Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh, Quay mặt lại cả lầu chiều đã vỡ. Vì chút mây đi, theo làn vút gió. Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi? Sớm nay sương xê xích cả chân trời, Giục hồng nhạn thiên đi về cõi Bắc. Ai nói trước lòng anh không phản trắc; Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ? - Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ, Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói; Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối, Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm. Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm, Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự. Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ! Em, em ơi! Tình non sắp già rồi… [1] Trong thơ tình Xuân Diệu, những mô tả, giãi bày cụ thể về tình yêu luôn đi cùng xu hướng triết lí hóa, khái quát hóa. Cái tôi trữ tình này vừa yêu, không ngừng hạnh phúc, khổ đau vì tình yêu, đồng thời không ngừng bị thôi thúc bởi nhu cầu mãnh liệt là được cắt nghĩa về tình yêu, đúc rút thành châm ngôn, triết lí và hơn thế, “kêu to lên” cho mọi lứa đôi cùng nghe về những bí ẩn của nó. Giục giã rút trong tập Gửi hương cho gió, 1945 thể hiện rõ phong cách trữ tình mê đắm mà tỉnh táo của Xuân Diệu. Mở đầu Giục giã là một lời kêu gọi, hối thúc Mau với chứ, vội vàng lên với chứ Bằng lời nhập đề trực tiếp, khẩn trương này, nhà thơ kéo thẳng đối tượng và độc giả vào cuộc trữ tình. Nếu với Huy Cận, cảm hứng thơ luôn được khơi dậy từ không gian xa rộng, cô liêu, gợi niềm ảo não, thì với Xuân Diệu, thời gian mới là nỗi ám ảnh, đồng thời, là nguồn thi hứng dạt dào. Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới; Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa. Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ, Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết! Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt; Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài; Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai; Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn. Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến; Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành. Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh, Quay mặt lại cả lầu chiều đã vỡ. Đoạn thơ khá dài, gieo vần chặt chẽ, nhịp nhàng. Tác động đa chiều của thời gian được mô tả thông qua hàng loạt hình ảnh ẩn dụ gợi cảm tình thổi gió, màu yêu, nắng mọc, hoa rụng, mầm ly biệt, mộng vàng, chiều xanh, vàng son đương lộng lẫy, lầu chiều đã vỡ, tình yêu đến, tình yêu đi, đời trôi chảy… Trong tương quan đối lập mới/ xưa; đến/ đi; gặp gỡ/ ly biệt…, thời gian được nhà thơ nhận thức chủ yếu ở phía tác động tiêu cực Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn. Thực chất, đây là cảm quan thời gian quen thuộc của Xuân Diệu, đã thể hiện trong nhiều tác phẩm Cái bay không đợi cái trôi Từ tôi phút ấy sang tôi phút này Đi thuyền Xuân đương tới nghĩa là xuân đang qua Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất Vội vàng Đây không phải là một nhận thức thời gian mới. Thơ xưa từng nói đến tác động thời gian qua hình ảnh “bóng câu qua cửa sổ”, “bãi bể nương dâu” hay mái tóc “mới sớm còn tơ xanh chiều đã tuyết”… Nhưng ám ảnh thời gian dường như càng tăng lên khi con người đo lường, đánh giá nó qua nhãn quan cá thể và quỹ thời gian cá nhân. Là nhà thơ lãng mạn, Xuân Diệu đặc biệt chú ý sự tác động của thời gian tới tâm hồn, xúc cảm con người. Với ông, thời gian không chỉ khiến “dung nhan lay động, sắc đẹp tan tành”. Ác hại hơn, nó khiến cho sự thay đổi trong tình cảm của con người trở thành một tất yếu Ai nói trước lòng anh không phản trắc/ Mà lòng em sao lại chắc trơ trơ? Dĩ nhiên, ta thừa biết sự đổ vỡ tình cảm đâu chỉ do mỗi nguyên nhân thời gian. Xuân Diệu chọn lí do này, bởi qua thời gian, ông nhận ra nhiều vấn đề của đời sống và con người. Nó đem lại màu sắc triết lí hấp dẫn cho thơ ông. Quan trọng hơn, nó khiến ông nhận ra điều mình thực sự muốn, đó là Em và Hiện tại. Là một nhà thơ của thời hiện đại, ý thức sâu sắc về giá trị cá nhân, ông khao khát hưởng thụ cuộc đời và tình yêu trong ngay bây giờ, ở thời điểm này. Ông sẵn sàng đón tất cả những gì đến với mình trong thì hiện tại với niềm hạnh ngộ. Cách ứng xử với hiện tại này quả thực khác nhiều tác giả Thơ mới. Chẳng hạn, đây là thái độ cự tuyệt của Chế Lan Viên Ai đâu trở lại mùa thu trước Nhặt lấy cho tôi những lá vàng Với lại hoa tươi muôn cánh rã Về đây đem chắn nẻo xuân sang Thu Còn đây là cách ứng xử của Hồ Dzếnh với thời gian và người tình Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé Em tôi ơi! Tình có nghĩa gì đâu Nếu là không lưu luyến thuở sơ đầu Thuở ân ái mong manh như nắng lụa Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi! Ngập ngừng Thật trái ngược! Trong khi Hồ Dzếnh tuyên bố Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!, thì Xuân Diệu lại kêu gọi Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai. Thật ra, về điều này, quan điểm của Xuân Diệu rất rõ ràng. Quá khứ thì đã qua, không thể thay đổi. Tương lai thì không biết sẽ thế nào, nó nằm ngoài khả năng đoán định. Cả quá khứ lẫn tương lai đều là những cái bất khả níu giữ, chế ngự. Chỉ hiện tại, chỉ cái đang là, là còn thuộc về Anh và Em. Dẫu vẫn lo âu, nghi ngờ, song thì hiện tại, với ông, là một hiện thực giá trị. Trong dòng chảy thời gian, hiện tại dễ dàng bị xâm lấn bởi hai đầu quá khứ và tương lai. Nhưng cũng chính vì sự mong manh vụt biến nên hiện tại, cũng như tình yêu con người, càng đáng trân quý. Thái độ sống của Xuân Diệu rất thực tiễn và hiện đại yêu đời, yêu người, không có nghĩa đặt đối tượng lên bàn thờ chiêm bái ngưỡng vọng, mà phải được thụ hưởng tình yêu ấy một cách trọn vẹn, mãnh liệt. Đó là lý do ông từng nói đến khao khát “ôm”, “riết”, “thâu”, “say”, “cắn”, “no nê”, “chuếnh choáng”, “đã đầy”… mùa “xuân hồng” của cuộc đời. Ông khát khao gắn bó với cuộc đời trần thế, trong phút giây hiện tại, trong sự “thức nhọn giác quan” run rẩy. Sống cho hiện tại, sống vì hiện tại, sống trong hiện tại dường như là lời xác quyết của Xuân Diệu. Yếu tính lãng mạn trong hồn thơ Xuân Diệu đã bộc lộ trọn vẹn, đắm đuối và nồng nàn trong tuyên ngôn yêu và sống của ông, một tuyên ngôn mà rồi bao thế hệ “trẻ tuổi, trẻ lòng” sẽ còn nhắc lại, trong sự rung động và đồng cảm Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm. Xuân Diệu từng tuyên bố Ai lí luận với ân tình cho đáng. Thế nhưng kiểu kết cấu luận đề lại khá phổ biến trong thơ ông. Bài thơ thường được triển khai như một chuỗi lập luận, ý trước nối liền ý sau trong mối quan hệ phối thuộc chặt chẽ. Mỗi đoạn, câu, hình ảnh thơ trong bài vừa có nhiệm vụ cụ thể hoá quan niệm, tư tưởng của thi sĩ vừa đóng vai trò những thao tác phân tích, buộc độc giả phải thấy rằng quan niệm, tư tưởng đó là một tất yếu đúng. Điều này thể hiện rõ trong nhiều sáng tác như Vội vàng, Xa cách, Yêu… Và tất nhiên, danh sách ấy phải có Giục giã. Nếu ở Vội vàng, Xuân Diệu chủ yếu dùng hệ thống lí lẽ để chứng minh quy luật tàn phá của thời gian, để thuyết phục độc giả rằng vội vàng là cách sống, cách ứng xử thích hợp nhất, thì trong Giục giã, ông cũng tiến hành thao tác tương tự. Bài thơ được cấu trúc một cách khá chặt chẽ, theo ba phần như sau - Hai dòng đầu Đặt vấn đề bằng lời thúc giục vội vàng - Hai mươi dòng tiếp theo Giải thích lí do - Tám dòng cuối Nêu “giải pháp” sống và yêu Tuy nhiên, nếu Vội vàng dừng lại ở quy luật sống nói chung thì ở Giục giã, nhà thơ chú tâm vào mục tiêu thuyết phục người tình cùng ông tận hưởng một tình yêu xứng đáng. Đó là tình yêu trong thì hiện tại, trong tuổi trẻ, giữa “mùa hoa lá thuở măng tơ”, trong độ đắm say mãnh liệt “đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói”. Về mặt văn bản, bài thơ được kết cấu theo lối đầu cuối tương ứng. Phần cuối nhắc lại hai câu mở đầu, với đôi chút biến đổi, nhằm nhấn mạnh tính chất cần thiết cũng như ý nghĩa của sự “mau lên chứ, vội vàng lên với chứ”. Mở đầu bài thơ như sau Mau với chứ, vội vàng lên với chứ, Em, em ơi, tình non đã già rồi; Và ở kết thúc Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ! Em, em ơi! Tình non sắp già rồi… Kết nối với tiêu đề tác phẩm – Giục giã, những đặc điểm kết cấu nói trên càng cho thấy rõ tính triết lí của bài thơ. Điều thú vị là, dù tính khái quát, triết lí rất rõ, song Giục giã vẫn đem lại cảm giác trữ tình nồng nàn. Điều này hết xuất phát từ nguyên tắc thể hiện trực tiếp của bài thơ. Luôn hiện diện đằng sau lớp hình ảnh, từ ngữ ấy là một chủ thể trữ tình đầy nhiệt thành, sôi nổi anh ta luôn có nhu cầu được giãi bày, được trần tình, được lí giải và cả… kể lể nữa, những nhận thức, suy ngẫm riêng về tình yêu, về thời gian, cuộc sống Ẩn dụ được sử dụng phổ biến tạo nên lớp ngôn từ bóng bẩy, đa nghĩa, giàu xúc cảm tình non, con chim hồng, trái tim nhỏ, tình thổi gió, màu yêu, tình mới, mầm ly biệt, đời trôi chảy, buổi chiều xanh, mộng vàng, răng nở ánh trăng rằm, hút nhụy mỗi giờ tình tự…. Bài thơ có khá nhiều câu hỏi tu từ, đan xen linh hoạt với kiểu câu trần thuật, cảm thán, tạo nên giọng điệu vừa tỉnh táo, lí trí vừa mãnh liệt, nồng nàn Vì chút mây đi theo làn vút gió/ Biết thế nào mà chậm rãi em ơi?; Ai nói trước lòng anh không phản trắc/ Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?… Trên thực tế, nhiều câu trong Giục giã đã trở thành lời cửa miệng của độc giả, vì tính triết lý thi vị, chẳng hạn - Tình yêu đến tình yêu đi ai biết - Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt - Ai nói trước lòng anh không phản trắc Mà lòng em sao lại chắc trơ trơ? - Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm… Những triết lí trực tiếp, những mô tả khá chi tiết, cảm tính thu hẹp tính “mơ hồ”, “ám gợi” – vốn được xem là thuộc tính của một biểu tượng tượng trưng “đích thực”. Bù lại, màu sắc xúc cảm và khả năng truyền cảm của bài thơ trở nên mãnh liệt, nồng nàn. Hãy hướng về hiện tại, sống và yêu hết mình trong hiện tại – đó không chỉ là triết lí của cá nhân Xuân Diệu. Thực ra, đó cũng là một quan niệm mang đậm tinh thần lãng mạn. Thơ lãng mạn, với tư cách một trào lưu, đã qua đi trong lịch sử văn học. Tuy nhiên, phẩm tính lãng mạn, những khát vọng lãng mạn là điều sẽ còn tồn tại dài lâu trong đời sống nhân loại. Đó là lý do giải thích vì sao Giục giã có thể ngân vang lâu bền đến vậy trong kí ức và xúc cảm của bao thế hệ độc giả Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm, Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự. Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ! Em, em ơi! Tình non sắp già rồi… Vinh, 7/ 2007 [1] Nhiều tác giả 1999, Thơ mới 1932-1945, tác giả và tác phẩm, Lại Nguyên Ân tập hợp và biên tập, Nxb Hội Nhà văn, Hà Nội. Comments are closed.
T. là bạn thân với chồng tôi từ thời còn học Đại học. Hồi cưới chúng tôi, mọi việc hầu như một tay anh lo liệu. Anh ấy cởi mở, nhiệt thành, lại còn rất điển trai khiến nhiều cô mê lẽ vì mải chơi nên anh lấy vợ hơi muộn. Vợ anh là một cô giáo dạy tiểu học, nhan sắc bình thường, hiền lành và chu đáo. Anh bảo yêu đương chỉ thích những cô gái đẹp, nhưng lấy vợ thì cũng từng vốn rất quý T. cho đến khi chồng tôi nói anh ấy có bồ thì mọi cảm tình tôi dành cho anh ấy dần không còn bao nhiêu. Nhưng chồng tôi thì khác. Hay nói đúng hơn, đàn ông họ có suy nghĩ rất khác trong chuyện này, kiểu như Anh ấy không chung thủy thì anh ấy có lỗi với vợ, còn với anh, anh ấy vẫn là bạn chí, ở cơ quan tôi, có nhân viên nọ đã kết hôn nhưng suốt ngày săn đón một cô gái mới về làm. Tất cả mọi người đều biết cậu ấy đã có vợ nhưng họ đều nhiệt tình vun vào, suốt ngày ghép đôi, trêu chọc, tạo cơ hội cho cậu ấy với cô gái kia, hệt như cậu ấy đang ế đến nơi và cần tìm vợ vậy. Hình như đa số đàn ông không coi đó là một vấn đề nghiêm lần tôi bảo chồng "Anh với T. vốn như anh em, không khuyên bảo anh T. đi. Anh bao che cho T. là anh cũng sai rồi đấy". Nhưng chồng tôi lại nói "Đó là chuyện riêng của anh ấy. Anh cũng có nói rồi nhưng T. bảo cậu ấy chỉ tán tỉnh cho vui thôi, vợ vẫn là nhất. Thế em bảo anh nên làm thế nào, chạy đến nhà mách vợ anh ấy à?".Thật sự tôi đã chẳng còn quan tâm đến chuyện đó nữa. Mỗi lần có dịp gặp gỡ hội họp, T. vẫn đưa vợ đi cùng, họ vẫn rất tình cảm, rất hạnh phúc. Có lúc tôi còn cả nghĩ, biết đâu chồng tôi cũng vậy và T. cũng che giấu cho chồng tôi như vậy, ai biết "ma ăn cỗ" thế nhiều khi tôi cũng tự dỗ lòng Đối với phụ nữ, mà cụ thể đây là vợ anh T., có những chuyện không biết đôi khi lại hay. Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng lại nghĩ nếu mình bị rơi vào hoàn cảnh đó, bị lừa dối nhưng vẫn một lòng tin tưởng, sao thấy lòng cứ đau hỏi chồng- "Anh T. bỏ bồ hay là bị bồ "đá?"- Anh T. tự Chán rồi à?- Chả biết chán hay không nhưng mà nghe bảo mệt minh họa Getty ra là cô gái kia ban đầu biết T. đã có vợ nhưng được tán tỉnh thì vẫn cứ lao vào. Dù sao thì T. cũng là kiểu người khéo léo, hài hước, rất đẹp trai lại sẵn sàng "chi đẹp". Cô gái lúc đầu cũng an phận làm bồ nhí nên mối quan hệ của họ khá vui vẻ. Nhưng dần dần cô ấy thấy như vậy là không công bằng. Cô gái hay tỏ ra giận dỗi, trách móc này kia, thậm chí còn so sánh và hờn ghen với vợ anh T. Cô gái còn tìm cách kiểm soát T. khiến anh thấy bức bối khó kết thúc mối quan hệ sau một lần tranh cãi. T. nói "Mối quan hệ của anh và em là cả hai cùng vui vẻ, nếu cả hai đều không cảm thấy vui vẻ nữa thì chia tay. Anh đã có một vợ là đủ rồi, và anh không thích em kiểm soát hay đối xử với anh như một bà vợ nữa".Đàn ông là thế, khi thích thì họ cung phụng bồ nhí như một nữ hoàng, khi không thích thì họ sẵn sàng phủi nhẹ như hạt bụi không vấn gái này cũng giống như nhiều cô gái yêu đàn ông có vợ khác. Ban đầu họ nghĩ chỉ đơn giản là mối quan hệ tình cảm thôi. Họ chỉ cần yêu, không nghĩ tới cái gì xa xôi hơn. Nhưng rồi dần dần, khi sự gắn kết dài qua thời gian, họ bắt đầu so sánh mình với vợ người tình. Họ thấy họ bị thiệt thòi và bắt đầu có những đòi hỏi cao hơn. Việc người tình quan tâm vợ, hay ở nhà, hay cùng đi du lịch với vợ cũng khiến họ hằn học khó chịu. Họ bắt đầu ra đàn ông khi ngoại tình, họ chỉ mong nhân tình của mình ngoan ngoãn, biết điều như một con mèo nhỏ. Còn nếu đến với người tình lại cũng bị nói chuyện tiền bạc, trách nhiệm, hờn dỗi, trách móc, kiểm soát thì họ sẽ "bỏ của chạy lấy người" ngay. Nhưng phàm là tình cảm, có ai yêu mà lại không muốn chiếm hữu cho riêng mình. Chỉ tiếc, không phải gã đàn ông nào cũng yêu nhân tình đủ nhiều để trao cho nhân tình cái quyền được kiểm soát và sở hữu cô gái trẻ một khi dấn thân vào mối quan hệ với đàn ông đã có gia đình, có thể coi là "trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt" như một nhà thơ tình nổi tiếng từng viết. Đó là mối quan hệ không nhìn rõ được tương lai, thậm chí không có tương lai. Đó là mối quan hệ mà đàn ông vừa bắt đầu đã nghĩ đến một ngày kết ông ham vui, đàn ông đa tình và thích đèo bồng. Có thể một thời điểm nào đó họ coi trọng nhân tình hơn vợ. Nhưng nếu đặt họ vào thế phải lựa chọn, họ luôn rất thực tế. Đó là lý do đàn ông ngoại tình rất nhiều nhưng bỏ vợ để lấy nhân tình thì rất ít. Đàn ông vốn bạc bẽo như thế, nhưng những cô gái trẻ vẫn lao vào cuộc tình ngang trái như những con thiêu thân, chẳng biết có rực sáng được phút giây nào hay tự đốt cháy mình trong biển lửa.
trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt