truyện bị phạt đánh đòn

Kho tàng với hàng trăm Truyện cổ tích Việt Nam và Thế Giới cùng hàng ngàn Truyện ngụ ngôn, Truyện dân gian và những câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa. Ngày xưa, có một đứa bé thông minh tên là Nguyễn Kỳ, mẹ mất sớm, cha lấy vợ khác. Kỳ bị dì ghẻ hành hạ ác _ Anh cho em nợ lại 20 roi , sau này mỗi lỗi em phạm sẽ đều bị phạt như thế này tuỳ theo mức độ nặng hay nhẹ mà số roi sẽ nhiều hay ít - MĐ cũng không nỡ đánh thêm vì anh biết đối với một người chưa bao giờ bị đánh đòn thì 30 roi là đủ huống hồ là anh rất yêu vợ , tuy đánh LH nhưng MĐ cảm thấy như đang tự đánh chính mình . Đánh đòn là một dạng trừng phạt thân thể hay nhục hình, tiến hành bằng cách dùng tay hoặc các vật dụng như roi, gậy, dây da hay thắt lưng, đánh vào cơ thể của người bị phạt bằng một lực nhất định gây đau đớn về thể xác nhưng không nhằm gây thương tích. Hành vi này được sử dụng như một hình Bạn đang xem: Truyện phạt quỳ gối đánh đòn. Ái Vy vì đã sớm gồm men trong người, lại còn bị Hi tạo cho khóc đến thương trung khu lâu như vậy. Cũng đã mệt siêu mệt. New có hiện tượng lạ vừa quỳ vừa khóc vừa vắt chặt tay Hi nhưng ngủ như vậy. Với Những đòn tâm lý trong thuyết phục, bạn sẽ có lời giải đáp cho tất cả những câu hỏi ấy. Trong cuốn sách tuyệt vời này, nhà tâm lý học nổi tiếng Robert B. Cialdini tiết lộ 6 "vũ khí" gây ảnh hưởng đầy uy lực: cam kết và nhất quán, khan hiếm, đáp trả, bằng chứng xã hội, uy quyền và thiện cảm. lirik lagu mega mustika bukan yang pertama. - Theo những gì còn nhớ, bị ba đánh đòn là lúc còn nhỏ lắm, lúc đó chưa đi học nữa. Bị đánh về cái tội gì ta? Hình như là bị bệnh mẹ đem mình ra cạo gió, cạo gió là mẹ sẽ lấy miếng thẻ tên mà lính Mỹ hồi xưa đeo vào cổ rồi lấy dầu gió thoa khắp người sau đó mẹ sẽ dùng sức mà cạo lấy cạo để vào lưng, vào cổ mình. Ôi thôi đau lắm, mình chưa xăm bao giờ không nên không biết cảm giác đau thế nào có đau giống như cạo gió không nhưng theo mình lúc ấy cạo gió là cảm giác đau nhất trên đời. Đau lắm, mạch máu li ti cứ vỡ ra nổi đỏ khắp người. Mình chịu không nổi nên cứ giẫy, khóc rồi la làm mẹ cạo không được và thế là mẹ cầu cứu ba. Ba khoẻ lắm, ba kiềm mình lại một cách gọn ơ. Lúc đó đã đau rồi mà còn giẫy không được, khóc la cũng không được thế là mình cắn vô cánh tay của ba một phát. Ba quạo lên tét vô mông mấy cái. Im luôn, không cọ quậy nữa, cho mẹ cạo đã đời luôn. Cạo gió xong mình ôm một bụng tức anh ách, giận ba không thèm nói chuyện. Thế mà lúc hết bệnh ba đi ruộng về bẻ ổi, thọc dừa cho ăn thế là lại hết giận ba. Phải công nhận một điều là từ nhỏ đến lớn hễ mà ai cho mình ăn thì có giận cỡ nào cũng hết giận ngay. Mình có bị dễ dụ quá không ta. ' - Lần thứ hai bị Ba đánh là năm lớp 2 hay lớp 3 gì đó. Lần đó là đi học về mà không chịu về nhà, ghé nhà chị Tư Đồng chơi. Lâu quá mà không thấy về nhà nên ba chạy đi kiếm, vì ở đó sông rạch này kìa nhiều lắm, anh hai mình - người mình chưa bao giờ được gặp mặt cũng bị té sông mà chết nên ba với mẹ mình luôn luôn để mình bên cạnh, mình luôn nằm trong tầm quan sát của ba với mẹ. Ba chạy đi khắp nơi để tìm mình, ba chạy lại trường thì thấy vắng hoe, chạy lại nhà nội thì không có. Thời đó điện thoại chưa phổ biến nên ba cứ phải chạy tới chạy lui. Mà chạy ở đây không phải là chạy bằng xe máy mà là đi bộ, ba đi kiếm như vậy chắc cũng mấy cây số. Ba chạy tới nhà chị Tư thì thấy đang ngồi ở đó với mẹ. Cầm sẵn cây roi trong tay ba đánh tới tấp, vừa lo vừa giận, mắt ba thì đỏ hoe, lúc đó mà không có mẹ vô đỡ chắc nhừ mình. Tạch, từ đó về sau không đi chơi như vậy nữa. Lần đó là lần cuối cùng bị Ba đánh cho tới bây rồi, nếu chẳng may có bước nhầm con đường chắc ba hay mẹ cũng không thể ở ngay đó mà tìm về hay dẫn dắt nữa, cũng không thể cầm roi mà đánh tới tấp nữa. Tự chịu trách nhiệm về bản thân của mình. Tự mình mà lần mò đường. Một con đường dài. 2 năm, 6 năm, 10 năm hay 20 năm hoặc hơn nữa. Lúc đó bóng dáng của Ba Mẹ có lẽ đã khuất xa...P/s Trong bài viết có sử dụng một số phương ngữ nên bác nào không hiểu từ nào thì nói với em, em sẽ giải thích từ gần nghĩa nhất. Rõ ràng là Lục Minh Thần không có tức giận, nhưng không hiểu vì sao, trong lòng cô gái nhỏ lập tức dâng trào một sự lo lắng mãnh liệt. Anh bây giờ tựa như bình yên trước giông bão. “Thầy Lục, em….” Cô ngập ngừng lên tiếng, đang suy nghĩ lời tiếp theo nên nói thế nào. Nhưng Lục Minh Thần căn bản là không cho cô có thời gian tìm lý do, anh tiếp tục vặn hỏi “Em cái gì? Ăn sạch anh rồi là muốn chạy? Hả?” Ăn sạch sành sanh? Tôn Giai Ni trợn tròn đôi mắt nhìn anh. Cái này cái này cái này… Cái này, có phải là không phân đúng sai, đổi trắng thay đen hay không? Rõ ràng lúc ở chân núi Hồ Thiên Đường anh đã dùng đủ loại dụ dỗ cô, hại cô vứt giáp đầu hàng, mặc kệ anh tùy ý làm xằng làm bậy, sao bây giờ vào miệng anh lại thành điều ngược lại thế này? Nếu là người ngoài cuộc, Tôn Giai Ni nhất định sẽ oán hận chửi một câu Vô sỉ’ Nhưng người này là Lục Minh Thần, cô lập tức nhụt chí không ít. Anh nói như vậy, thật sự giống như cô đã làm một tội ác tày trời. Vì vậy, cô gái nhỏ giả thích rõ ràng “Không phải, em không có ý đó. Chỉ là vết thương của anh khỏi rồi, em còn ở lại chỗ anh sẽ không tiện lắm…” “Bạn trai bạn gái ở cùng nhau không phải là chuyện đương nhiên hay sao?” Người nào đó xem như chuyện không liên quan đến mình, hỏi ngược lại cô. “…” Là cô sai, thế mà lại ngông cuồng tranh cãi cùng thầy giáo Lục, người có tài hùng biện đứng nhất trường đại học. Cô có thể thắng mới là lạ đó! Vừa rồi chịu sự dạy dỗ trên lớp còn chưa đủ hay sao? “Em biết rồi, vậy anh làm việc đi, em về KTX trước, thu dọn ít đồ.” “Chờ đã!” Lục Minh Thần gọi cô lại. “Còn việc gì sao?” “Vừa rồi trên lớp em không nghiêm túc nghe giảng, anh còn phải phạt em!” Giọng nói của Lục Minh Thần trong trẻo, nhưng Tôn Giai Ni nghe được lại run rẩy một hồi. Cô nhỏ giọng hỏi anh “Không phải anh đã trừng phạt rồi sao?” Sàm sỡ cô trên bục giảng, trước mặt bao nhiêu người còn chưa đủ sao? “Không phải.” Lục Minh Thần lắc đầu, “Đó là trừng phạt vì em muốn chuyển về KTX.” Không hay rồi! Còi báo động nhất thời vang lên trong đầu Tôn Giai Ni, cô theo bản năng nhấc chân chạy về hướng cửa, nhưng Lục Minh Thần đã nhanh trước một bước. Anh thân cao chân dài, một bước lớn đã đi tới cửa khóa trái chốt lại, sau đó, nhìn cô gái nhỏ đang run sợ trong lòng, khẽ nheo mắt lại “Muốn chạy trốn?” “Thầy Lục,” giọng nói của cô gái nhỏ run rẩy “Sẽ có người đến đó.” Cái này, cô rất là sợ. Đây chính là phòng làm việc của giáo viên đó! Là nơi nghiêm túc nhất của khoa báo chí, là nơi mà sinh viên sợ đến nhất. “Cho nên chúng ta nhanh một chút.” Lục Minh Thần nói xong, ôm cô gái nhỏ đến bàn làm việc của mình. Bởi vì anh là giáo sư được mời đến với số tiền rất lớn, nơi làm việc của anh cũng rất rộng, cửa sổ sát đất, bên ngoài là sân bóng rổ. “Đứng ngay ngắn, thân trên nằm lên bàn.” Lục Minh Thần đẩy ghế ra, lạnh lùng ra lệnh. Giọng điệu của anh vô cùng nghiêm túc, giống như ngày thường ở trên lớn răn dạy học sinh không nghe lời. Tôn Giai Ni không dám chống cự, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm úp sấp lên bàn. Như vậy, cô đưa lưng về phía anh, nhìn không được vẻ mặt của anh. Bàn làm việc của anh không biết được làm từ vật liệu gì, vừa to vừa lạnh. Tôn Giai Ni đang cố gắng thích ứng, bỗng nhiên cảm thấy cơ thể mát lạnh. Quay đầu nhìn lại, đã thấy Lục Minh Thần rất nhanh chóng đã vén váy lên, đang cởi bỏ quần lót của cô. Khuôn mặt cô gái nhỏ ửng đỏ, cô hoảng sợ vô cùng, vội vàng xin anh “Thầy Lục, đừng mà…” Đáp lại lời cô là một tiếng bốp’ cùng với đau rát. Qua vài giây, Tôn Giai Ni mới có phản ứng. Thầy Lục… Đánh mông cô? Năm nay cô đã 18 tuổi rồi, đâu còn là cô bé 8 tuổi nữa. Cả người trần trường còn bị một người đàn ông trưởng thành đánh đòn, thật sự rất xấu hổ! Giây phút này, máu đã dồn tới não, cô cái gì cũng quên sạch, nghĩ bụng nhanh chóng đứng dậy chạy khỏi nơi này. Nhưng chỉ vừa động đậy, đã bị Lục Minh Thần nhấn ngược lại. Anh đẩy mắt kính gọng vàng, sắc mặt trầm xuống nhìn cô, lạnh lùng nói “Đã làm sai lại còn dám trốn?” “Thầy Lục, em sai rồi, xin anh….” Cô học sinh nhỏ cuối cùng cũng nhận lỗi. Nhưng muộn rồi. Thầy giáo lạnh lùng rất không vui, anh cởi dây lưng của mình ra, nâng hai tay cô lên, sau đó trói chặt lại, tiếp theo, anh dùng cây thước to dài, nhắm ngay bờ mông trắng nõn của cô hung hăng đánh xuống. “Chát!” Lần này, mạnh hơn so với lần trước. Trong nháy mắt, cánh mông vốn trắng nõn mềm mại như tuyết đã có năm dấu hồng hồng, trắng hồng pha trộn, ngược lại càng đẹp cực kỳ. Đáy mắt dưới mắt kính của Lục Minh Thần lập tức đen hơn, anh nhìn chằm chằm vào cái mông đang vểnh lên của cô, lại một lần nữa vỗ mạnh xuống. “Chát!” “A~~” “Bốp bốp!” “A~~~” Vừa đánh, thầy giáo đẹp trai thành thục bắt đầu răn dạy “Đi học không nghiêm túc, có xứng với kỳ vọng của thầy giáo em không?” “Chát!” “A~~ thầy ~~ em sai rồi ~~ a~~” Hai tay của cô bị trói chặt, cái eo nhỏ cũng bị đè xuống, cả người không còn sức phản kháng, lại giống như con cá nằm trên thớt, mặc cho để thầy giáo già trừng phạt nặng nề. Toàn bộ mông nhỏ của cô đỏ bừng lên, bởi vì hơi sưng, cho nên nhìn càng đầy đặn xinh đẹp hơn lúc trước, như quả đào mật chín muồi. Mỗi lần thước dài hạ xuống, khe rãnh đầy nếp gấp ở giữa quả đào cũng co rút dữ dội, nhìn cực kỳ quyến rũ. “Thầy ~ xin anh ~ a~” Cô học trò nhỏ không biết mình làm sao nữa, rõ ràng là bị đánh đòn, nhưng hoa huyệt của cô lại không ngừng chảy nước, hơn nữa còn có cảm giác trống rỗng mơ hồ. “Ah ~ Bị người ta đánh đòn còn có thể ẩm ướt như vậy, vậy còn muốn chuyển về KTX ở nữa hay không?” Phía sau, Lục Minh Thần lau chất lỏng giữa hai chân cô, nhìn cô cười cười như không.

truyện bị phạt đánh đòn